Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 6: Hai cuộc điện thoại thần bí

" Ừm nghĩ lại đúng là một mỹ nữ a, không biết khi tháo mắt kính xuống sẽ như thế nào đây ài... thật đáng tiếc mà, không biết nếu ở trên giường thì sẽ thế nào a". Tôi bắt đầu phát huy những hình ảnh dâm đãng trên giường cùng người đẹp vừa rồi thì cánh cửa chợt mở ra, là người đẹp vừa rồi chạy vào. Nhưng lúc này chiếc kính mát đã không còn trên khuôn mặt kia " Đúng là mỹ cmn nữ a. Người đẹp đổi ý rồi sao?" Lúc này tôi cũng muốn nói như vậy nhưng với tình cảnh này thì dùng đầu ngón chân cũng biết có chuyện gì rồi.

Chưa đến năm giây sau khi mỹ nữ bước vào cùng theo với bốn tên cùng đồng loạt bước vào rất bình tĩnh giống như việc người đẹp chạy vào đây là chuyện rất bình thường.

" Người đẹp! nếu đêm nay không hầu rượu anh thì cũng không ra được khỏi đây đâu.

Một tên đầu trọc xăm nguyên một con đại bàng trước ngực nói.

" Đúng đó người đẹp, đêm này em sẽ rất vui đó ha...ha.

Mấy đên còn lại cũng nói theo đều nhìn chằm chằm vào người đẹp mà cười.

Ngân Hương cảm thấy tinh thần giống như suy sụp vậy, không ngờ khi mình mới bước ra thì lại đụng phải mấy tên lưu mang này. Bước lùi lại mấy bước thì giống như đụng phải thứ gì đó liền muốn ngã về sau. Theo bản năng nhắm mắt lại, nhưng lại cảm thấy cả cơ thể giống như được bồng lên vậy liền mở mắt ra nhìn lại thì bản thân lại được người thiếu niên lúc nãy bồng lên. Lúc này Ngân Hương lại cảm thấy giống như người chết đuối với được cành cây vậy.

Cả bốn tên kia đều kinh ngạc khi trong phòng này lại còn có người, nhưng nhìn thấy lại chỉ là một tên thiếu niên liền xem như không có chuyện gì.

" Nhóc! nơi đây không có chuyện của mày, mày có thể cút". Tên đầu trọc nói.

- Người đẹp có chuyện gì sao?

Tôi không thèm tiếp lời của tên đầu trọc mà quay sang hỏi người đẹp trước mặt này.

- Tôi..Tôi.

Nhìn người đẹp trong lòng giống như thỏ con vậy, lúng túng chỉ nói được một chữ tôi, nhìn biểu hiện này xem ra sợ hãi không nhẹ. Tôi liền nhìn lên mấy tên côn đồ nói." Biến..hoặc tao cho mẹ chúng mày cũng không nhận ra".

" Con mẹ mày nói cái gì?" Đầu trọc thấy thằng ôn con này lại dám nói mấy lời như vậy liền tức giận mà chỉ tay nói.

- Người đẹp nhắm mắt lại cho đến lúc tôi nói.

Nghe người thiếu niên này nói như vậy, không biết vì sao bản thân mình niền có sự tin tưởng vào người thiếu niên này liền nhắm mắt lại. Sau đó Hương lại có cảm giác giống như cả cơ thể đang bay lên vậy, tiếp theo là những tiếng kêu thảm thiết đều vang lên, chưa tới hai giây thì đã không nghe thấy gì nữa, chỉ còn giọng của người thiếu niên kia nói.

- Người đẹp có thể mở mắt rồi.

Mở mắt ra chỉ thấy bốn tên vừa rồi đều nằm trên mặt đất mà cả khuôn mặt đều biến dạng người không ra người mà quỷ cũng không ra quỷ. Nhìn người thiếu niên trước mặt này giống như nhìn thấy quái vật vậy, từ lúc nàng nhắm mắt còn chưa đến năm giây cũng chỉ nghe được tiếng kêu thảm mà thôi. Lại nhớ tới tình cảnh lúc nãy liền có chút sợ hãi thiếu niên này sẽ gây bất lợi cho mình cũng giống như mấy tên đang nằm dưới đất kia.

- Người đẹp, chuyện vừa nãy xin lỗi nhé, tôi chỉ đùa một chút thôi không nghĩ tới cô lại dễ kích động như vậy thật xin lỗi.

Đùa sao? chuyện như vậy cũng có thể đem ra đùa, tuy nàng rất muốn nói gì đó nhưng thấy người ta nói vậy thì cũng không so đo nữa, dù sao người ta cũng vừa mới giải nguy cho mình, nhìn lại tình cảnh lúc này thì chợt ra bản thân vẫn nằm trong ngực của thiếu niên niền có chút ngại cùng nói.

" Có thể thả tôi xuống ...

- Đúng rồi về chuyện của công ty cô chúng ta có thể nói tiếp hay không?

- Được vậy chúng ta tìm một chỗ khác nói chuyện đi.

- Tôi cũng nghĩ như vậy, tôi không có đi xe địa điểm cô chọn.

- Không sao tôi có đi xe đến.

Cùng người đẹp rời khỏi quán bar, lúc này cũng đã khoảng mười một giờ đêm, trên đường vẫn còn rất nhiều xe cộ đi lại. Nhìn cảnh phồn hoa nơi phố thị bây giờ tôi liền thấy cuộc sống lúc trước chẳng đáng so với lúc này. Khoảng mười phút sau xe dừng lại khu đô thị NTL, nơi đây lúc trước tôi cũng từng tới được vài lần cùng đám bạn, như so với ngay đó thì cao cấp hơn thời điểm hiện tại.

- Mời Ngồi, anh muốn đồ uống gì?

- Cho tôi cốc nước nọc là được.

- Được!.

Nhìn nơi đây cũng rất giống với căn hộ mà tôi mua, đều có ba gian phòng, từ cửa bước vào nhìn bên trái sẽ là nơi tiếp khách, bên phải là phòng bếp và bàn ăn. Nhìn cách trang trí nơi đây cũng rất tốt," Dù sao tốt cũng chỉ có nữ nhân mới cảm thấy tốt".

- Cô thích nhất màu phấn hồng.

Nhìn cô nàng đem cốc nước đến thật sự khiến tôi không muốn động đến một chút nào.

- Làm sao anh biết?

- Chỉ cần không phải người mù thì sẽ biết. Đùa sao? căn phòng thể hiện rõ chủ nhân của nó như vậy mà không nhận ra thì chỉ có người mù." Nhưng tôi nghĩ cô thích hợp màu trắng hơn ".

- Được rồi chúng ta vào vẫn đề chính đi, tuy công ty cô gặp vấn đề tài chính nhưng tôi cái tôi cần là con số chính xác mà cô cần, còn vấn đề khác tôi không quan tâm.

- Thật ra gần đây tôi có thiết kế được một ít mẫu quần áo mới, nhưng không biết vì sao bản thiết kế của tôi lại bị phía bên công ty Hà Thành có được đã đưa ra thị trường. Chính vì chuyện này mà một vài nhà đầu tư đã rút khỏi, cho nên tôi đang tìm kiếm nhà đầu tư.

Ngân Hương suy nghĩ một chút nhưng vẫn nên nói sự thật cho người thiếu niên này biết một chút.

- Có thể cho tôi xem một chút về bản thiết kế một chút hay không?

Tôi cũng có chút tò mò về cô nàng này thiết kế quần áo nào.

- Được! chờ tôi một chút.

Hương đi vào trong phòng làm việc của mình sau đó đem chiếc laptop đặt lên bàn rồi bắt đầu mở bản thiết kế của mình đưa cho người thiếu niên xem.

- Không tồi, những mẫu này của cô đúng là rất tốt. Đúng rồi cô có thường đem theo laptop đến công ty hay không? hay có những chuyện gì khả nghi gần đây.

Tôi chợt nhớ ra điều gì đó rồi nói.

- Có, anh không nói thì chắc chắn tôi không nghĩ đến chuyện này, nhưng dù sao cũng không thể nào là người đó làm, cô ấy là người thân cận với tôi nhất chắc sẽ không làm chuyện như vậy đâu.

Hương nghĩ đến điều gì đó nhưng lại bác bỏ vì sự tin tưởng của mình.

- Được rồi, đây cũng là chuyện ở công ty cô, đọc số tài khoản tôi sẽ chuyển tiền.

Dù sao người ta không muốn nói thì tôi cũng không muốn hỏi nhiều, nhưng tôi cũng đã có sẵn một kế hoạch để giúp cho cô nàng này." Giúp người thì giúp cho chót, tiễn phật thì tiễn đến tây thiên".

- Thật sao?

Nguyệt Hương kích động nói.

- Hay là cô không tin tôi có thể lấy ra được con số đó.

- Không phải, số tài khoản của tôi là 795 2103 ****

Cũng may là tôi có gửi một khoản lớn tại ngân hàng nên có được thẻ vip bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển tiền.

Thấy có tin nhắn, sau khi mở ra nhìn thấy một dãy số 0 thì có chút khiếp sợ.

- 30 tỷ này không phải nói là 20 tỷ thôi sao? giờ lại thành 30 tỷ rồi. Đây là con số gấp hai lần nàng đưa ra rồi.

- Giúp người thì giúp cho chót, bản thân tôi chính là như vậy, còn nữa chỉ cần cô làm theo kế hoạch này của tôi là được.

Nói ra kế hoạch của mình vạch ra cho cô nàng xong thì chuông điện thoại của hai người đều cùng lúc vang lên, tôi đành ra ngoài nghe điện thoại.

" Alo! Ai đó ". Vì đây là số lạ nên tôi định tắt thì cô nàng kia cũng có người gọi đành phải ra ngoài nghe một chút.

" Buổi sáng 7 giờ sẽ có người tới đón hai người đến một nơi, nếu cậu rời đi thì tôi không chắc cô bé kia sẽ được nguyên vẹn đâu.

" Tút..Tút... Bên đầu dây vang lại tiếng tắt máy hiển nhiên đối phương không cho người bên kia có bất kì câu nói nào.

Bước lại vào trong phòng tôi niền có chút ngại mà nói.

- Tối nay có thể cho tôi ở lại một đêm hay không?