Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 25: Chân tướng trước mặt

"Đây không phải là di nương của Tả Tướng Phủ sao!" Thế nhưng vẫn còn có đại thần tinh mắt, trước kia thường đi phủ Tả Tướng, vị Hòa Quý nhân này ông vẫn hay gặp mặt, cũng không được tính là mỹ lệ, trên mặt vĩnh viễn không có vẻ mặt gì, mặc dù không dễ dàng bị người nhớ kỹ, chỉ khi nào nhớ, thì sẽ không quên mất!

"Hừ, ta còn tưởng Vương Gia cùng Vương phi có chuyện gì quan trọng, hóa ra là dẫn theo một cái nô tài tới!" Dương Quốc công hừ lạnh một tiếng, luôn luôn tìm kiếm có cơ hội là tới châm chọc Kiếm Thiếu Niệm cùng Nạp Lan Tĩnh!

Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, hi vọng lát nữa Dương Quốc công vẫn còn có thể cười tự tại như vậy, "Hả? Vậy thì hãy nhìn cho kỹ!" Nạp Lan Tĩnh khẽ mở bước sen (ý bả tác giả chị này bước đi thôi mà), thế nhưng ngón tay ngọc cũng là ở trên mặt Hòa Quý nhân sờ sờ giống như tìm gì đó, không đến phút chốc, nàng nhẹ nhàng nâng lên khóe miệng, khẽ dùng lực, thấy nàng vậy mà xé rách mặt của Hòa Quý nhân, mọi người hơi há miệng, vào lúc này rơi vào trong mắt mọi người, khuôn mặt cũng không tính là tuyệt lệ, lại có vẻ yêu mị nhàn nhạt, hoàn toàn không bình thường giống như vừa rồi!

Nhìn thấy gương mặt này, sắc mặt của Dương Quốc công chợt trầm xuống, ngay cả sắc mặt của Thái Hoàng Thái hậu cũng cực kỳ mất tự nhiên, "Hóa ra là Hòa Quý nhân!" Lúc này ở trong các đại thần cũng không thiếu lão nhân, ngày trước Hòa Quý nhân vinh sủng một thời, tự nhiên là có không ít người nhận biết đấy!

"Không sai, đây chính là Hòa Quý nhân mà Quy Tư nước đưa tới hòa thân, mười sáu năm trước Hòa Quý nhân nên vùi thân trong biển lửa, khiến Vương Gia lưng đeo tội thập lục sát tinh!" Giọng nói Nạp Lan Tĩnh càng ngày càng lạnh, ngày trước Cung Quý phi sinh con, đột nhiên trong cung Hòa Quý nhân nổi lên hỏa hoạn, toàn bộ người trong cung đều chết cháy, đúng lúc Kiếm Thiếu Niệm chào đời, mọi người liền đồn đãi Kiếm Thiếu Niệm là sát tinh, hơn nữa còn do Giám Chính kết luận, bao nhiêu người cũng giương mắt ngóng nhìn Kiếm Thiếu Niệm chết!

Tất cả mọi người không nói lời nào, ban đầu trong lòng bọn họ Kiếm Thiếu Niệm chính là một vị sát tinh, "Hừ, vậy cũng kỳ lạ, chuyện trong cung Hòa Quý nhân đột nhiên bị hỏa hoạn, toàn bộ cung nhân không ai thoát khỏi, nhưng Hòa Quý nhân lại còn sống, lại cố tình ở trong Tả Tướng phủ làm một di nương, rõ ràng chính là Hòa Quý nhân cùng Tả Tướng cấu kết, dâm loạn cung đình, loại dâm phụ này nên lăng trì xử tử!" Hình như Dương Quốc công càng nói càng tức giận và phẫn nộ, cũng đẩy tất cả trách nhiệm tới trên người Nạp Lan Diệp Hoa, dù sao Nạp Lan Diệp Hoa đã chết, ông ta có nói gì cũng không ai có thể chứng minh!

Dương Quốc công nói xong, hung quang (hung ác) trong mắt hiện ra, khẽ hoạt động thân thể, giống như là bởi vì vô  cùng  tức giận, thế  nhưng lại không để lại dấu vết  dựa vào Hòa Quý nhân càng ngày càng gần, ông hơi híp mắt lại, chủy thủ trong tay áo được nắm thật chặt trong tay, nhìn đúng thời cơ, chợt đâm về phía Hòa Quý nhân!

Lúc này mũi dao sáng loáng gần như đã chạm được tới giữa mày Hòa Quý nhân, Hòa Quý nhân cũng không né tránh, bây giờ bà bị Nạp Lan Tĩnh khống chế, có miệng khó trả lời, chẳng bằng chết tại đây cũng là chuyện tốt, nhưng bà chờ hồi lâu cũng không có thấy cảm giác đau nhói đến tận tim tới, bà hơi nâng mắt, thế nhưng nhìn thấy Kiếm Thiếu Niệm một tay đã ngăn Dương Quốc công lại, trên mặt mang theo vài phần cười hả hê!

"Dương Quốc công nóng lòng như vậy làm cái gì, chắc không phải là muốn giết người diệt khẩu chứ?" Kiếm Thiếu Niệm mạnh mẽ hất cánh tay, thân thể Dương Quốc công không khỏi lui về phía sau mấy bước, chủy thủ trong tay cũng đánh rơi trên đại điện, phát ra tiếng vang thanh thúy!

     

"Hừ, người táng tận lương tâm như vậy, người nào gặp cũng sẽ diệt trừ, lại không biết Tiêu Dao Vương che chở bà ta như vậy đến cuối cùng là vì sao?" Rốt cuộc Dương Quốc công cũng ở trong triều nhiều năm như vậy, mặc dù mới vừa đổi sắc mặt, nhưng còn chưa tới nông nỗi tự loạn trận cước, trách mắng cũng không nể mặt!

"Dương Quốc công nóng lòng như vậy làm cái gì, sao không nghe một chút mục đích Hòa Quý nhân làm như vậy là vì cái gì?" Cùng với gương mặt tức giận của Dương Quốc công, Kiếm Thiếu Niệm lại rất lạnh nhạt, giống như tất cả đều chỉ một trò chơi, hắn chỉ là người xem cuộc vui thôi!

"Chuyện Hòa Quý nhân cam nguyện ở lại Tướng phủ, cũng không phải bà ta đối với Nạp Lan Diệp Hoa có cái tư tình gì, mà là bà phải sống, phải sống canh chừng nhi tử của bà lên ngôi làm Hoàng đế!" Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng cong khóe miệng, trong giọng nói mang theo vài phần thâm trầm, nhìn dáng vẻ lúc nói chuyện, ngược lại ít đi phần non nớt lúc nàng mới vừa vào cung!

"Ngươi đừng vội ở chỗ này nói bậy!" Dương Quốc công nghĩ cũng không không nghĩ vội khiển trách (răn dạy) Nạp Lan Tĩnh một câu, mối thù của ông với Nạp Lan Tĩnh, cuối cùng là có tính mạng nhiều người dặt ở nơi này như vậy, bất cứ lúc nào, ông đều sẽ không thể ổn định tâm tình nghe Nạp Lan Tĩnh nói chuyện!

"Nói bậy sao? Nếu như Bổn Vương phi tra không sai, Hoàng thượng cùng Trưởng Công chúa chân chính là ra đời cùng ngày!" Nạp Lan Tĩnh khẽ nhíu mày, trong giọng nói giống như mang theo nụ cười, như đang nói chuyện cười gì đó cho mọi người nghe!

"Ngươi đến cùng là muốn nói điều gì!" Sắc mặt Dương Quốc công trầm xuống, trong lòng mơ hồ đoán được cái gì, nhưng thế ông lại không muốn nghĩ tới phương diện kia, chung quy là trong lòng mỗi người đều có một loại tránh né!

"Nói cái gì, nói Dương phủ ngươi có dã tâm, ông cho rằng việc người Dương phủ làm mười sáu năm trước, không có ai biết được sao?" Đột nhiên Nạp Lan Tĩnh nâng cao âm điệu, "Ban đầu Hòa Quý nhân vào cung, vinh sủng một thời, lại có thai, nhưng cố tình lúc ấy thân là Hoàng hậu Tĩnh Thái phi cũng có có bầu, nàng sợ Hòa Quý nhân sinh hạ long tử, nguy hiểm địa vị của nàng, đã sớm phân phó người nhìn chằm chằm, thế nhưng lại không như người mong muốn, thực ra là Hoàng hậu sinh ra trước, thế nhưng lại là một Công chúa, bà ta nổi lên tâm tư hại chết Hòa Quý nhân, nhưng không ngờ Hòa Quý nhân là một người không chịu thua kém, sinh hạ long tử, bà ta mua được bà mụ, tới đây chính thức làm một chiêu thâu long chuyển phượng!" (tráo đổi)

"Ngươi đừng có ở chỗ này nói xằng nói bậy!" Kiếm Thiếu Phong cuối cùng lên tiếng, trên mặt mang theo mấy phần tức giận, Nạp Lan Tĩnh nói chính hắn sẽ không tin tưởng, cho dù Tĩnh Thái phi ngu dốt, nhưng trong lòng của bà thật sự cũng vì mình suy nghĩ, nếu mình không phải do bà sinh, làm sao có thể làm được như vậy!

"Chuyện này vẫn chưa hết, trong hậu cung cũng không thiếu người được sủng ái, Hiền Đức Hoàng hậu vào cung càng thêm lấy được trước nay chưa có vinh sủng, Tĩnh Thái phi cùng Hòa Quý nhân cũng cảm giác ra có Hiền Đức Hoàng hậu ở một ngày, Tiên đế thì sẽ không nữa chú ý họ, Hiền Đức Hoàng hậu thiện lương, nhưng chính vì vậy mới được lòng của Tiên đế, ông liền để cho người đang âm thầm bảo vệ, vì vậy mà không có gặp phải bọn họ hãm hại, nhưng bọn họ cuối cùng chờ được cơ hội, Hiền Đức Hoàng hậu sinh nở, Tiên đế không quan tâm cái khác, Hòa Quý nhân giỏi dùng cổ, thế nhưng len lén hạ cổ độc vào thuốc, đáng thương Hiền Đức Hoàng hậu cũng là không công bị người nói thành khó sanh mà chết!" Nạp Lan Tĩnh nói xong, trong lòng hơi đau xót, có chút lo lắng  nhìn Kiếm Thiếu Niệm, cuối cùng vẫn nói ra chuyện năm đó của Cung Quý phi, nghĩ rằng trong tim của hắn cũng không hề dễ chịu!

Kiếm Thiếu Niệm cảm nhận được ân cần trong mắt Nạp Lan Tĩnh, khẽ lắc đầu một cái, ý bảo nàng an tâm, "Nhưng Tĩnh Thái phi ý định ác độc, rốt cuộc bà ta sợ Hòa Quý nhân bán đứng bà ta, sợ trước sau gì cũng tra ra chuyện có quan hệ tới à ta, bà ta âm thầm sai người phong tỏa cung, tính toán lén lút sẽ đốt chết Hòa Quý nhân trong cung, nhưng lại không ngờ rằng khi đó Hòa Quý nhân thấp thỏm trong lòng, thế nhưng mang theo Trưởng công chúa tùy ý đi một chút, thật may là lão ma ma lúc trước biết được sự thật lương tâm chưa mất, nói ra toàn bộ chuyện năm đó, Hòa Quý nhân kinh hãi, vội vàng cả đêm trốn ra khỏi cung, lúc này mới trốn thoát qua một kiếp kia, chỉ là trời xanh có mắt, Bình Thái phi làm đủ trò xấu (Tà nghĩ đây là Tĩnh Thái phi chứ nhỉ), cuối cùng không để cho long tử trong ngực bà ta, bà mới một lòng phụ tá đổi lấy hoàng nhi lên ngôi!" Nạp Lan Tĩnh nói ra tất cả mọi chuyện rõ ràng, sắc mặt của mọi người cũng thay đổi vô cùng, hậu cung này vốn là nơi ăn tươi nuốt sống người, chỉ là không ngờ rằng đến long tự cũng bị người lợi dụng như vậy! 

"Quả thực là một bên nói bậy nói bạ!" Dương Quốc công hừ lạnh một tiếng, nếu như nói Tĩnh Thái phi chứa tâm tư hại Cung Quý phi, ông tin tưởng, nhưng nếu nói Tĩnh Thái phi thế nhưng làm chuyện tình thâu long chuyển phượng này, ông thật khó mà tin được!

Mà Hòa Quý nhân nằm dưới đất, mặc dù sốt ruột, tuy nhiên bà lại một câu cũng nói không nên lời, bà ta chỉ trợn to hai mắt, căm tức nhìn Nạp Lan Tĩnh!

"Cái này có phải một bên nói bậy nói bạ hay không, lấy máu nhận thân không phải tất cả mọi chuyện đều sáng tỏ hay sao?" Nạp Lan Tĩnh lui về sau một bước, nói nhẹ nhàng, trên mặt là gương mặt lạnh nhạt, một luồng ánh mặt trời chiếu xuống thế nhưng bao lấy nàng cả người độ một tầng chói lọi, giống như nàng sinh ra chính là nên chịu vạn chúng chúc mục!

"Hoàng thượng chính là long thể kim thân, sao có thể như ngươi nói, muốn làm gì thì làm!" Dương Quốc công cũng không biết tại sao, thậm chí trong lòng có chút sợ, sợ thật sự phải rỉ máu nhận thân!