Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 4 - Chương 25-2: Chân tướng trước mặt 2

"Dương Quốc công đây là không dám sao?" Nạp Lan Tĩnh hơi cười cười, suy cho cùng thì chuyện này quan hệ đến Cung Quý phi, nàng sợ Kiếm Thiếu Niệm nói ra sẽ đau lòng, cho nên chuyện này có lẽ vẫn là nàng mở miệng, mắt nàng khẽ liếc những người bên cạnh, "Nếu thân thể Hoàng thượng đã quý như vàng, còn không mau đi phục vụ Hoàng thượng!" Nạp Lan Tĩnh nói một tiếng, bốn phía đều là người của Kiếm Thiếu Niệm, nàng nói gì thì chính là cái đó!

"Càn rỡ! Các ngươi đây là muốn tạo phản sao? Đây chẳng qua chỉ là lời nói phiến diện từ một phía!" Dương Quốc công cũng đứng ở giữa đại điện, không để cho những người kia đến gần, tuy rằng ông biết mình không phải là đối thủ của những người này, nhưng vẫn muốn đánh cược một trận!

" Lời nói phiến diện? Vậy ông nhìn cái này một chút!" Trên mặt Nạp Lan Tĩnh mang theo mấy phần ác liệt, cũng từ trong tay áo ra một phần kết luận mạch chứng, mạnh mẽ đập vào trên mặt Dương Quốc công, "Phía trên này viết rõ ràng Hiền Đức Hoàng hậu thân thể ban đầu mọi thứ đều khỏe mạnh, cho dù là cuối cùng dùng thuốc, cũng không thể gặp nạn vì dùng thuốc trợ sinh, nếu thật là bị rong huyết, vì sao còn phải dùng thuốc trợ sinh?" Nạp Lan Tĩnh nói xong, liền đi về phía trước mấy bước, từng câu thế nhưng ép Dương Quốc công lui về phía sau!

"Chư vị đại nhân, chuyện này cuối cùng có sự tình liên quan trọng đại, cũng không phải là lời nói phiến diện của người nào khiến cho mọi người tin phục , làm phiền Đại Nhân Môn tự mình đi mang nước tới, vì Hoàng thượng cùng Hòa Quý nhân rỉ máu nhận thân!" Nạp Lan Tĩnh hơi phúc thân, cư xử phù hợp, tuy nữ tử không thể tham gia vào chính sự, nhưng lúc này cũng không có người nào có phần tâm tư đi bới móc Nạp Lan Tĩnh không phải! Lại nói, quyết định này của Nạp Lan Tĩnh cũng rất công bằng, khiến các vị đại thần nhìn một chút, nơi này không phải ai cũng có thể động tay động chân đấy!

"Càn rỡ, các ngươi cũng muốn tạo phản sao?" Dương Quốc công nhìn các vị đại thần đều đông loạt gật đầu, trong giọng nói mang theo sự phẫn nộ không thể ức chế, nhưng đến lúc này ai còn nghe ông ở nơi này nói xằng nói bậy!

Chỉ trong chốc lát, dưới sự bao vây chặt của mọi người, cuối cùng đi lấy một chén nước trong, mà Kiếm Thiếu Phong ngồi ở trên ghế rồng bị mạnh mẽ đè lại, hắn hiện nay không có võ công cũng chỉ có thể mặc cho người đùa nghịch!

Ngay cả Kiếm Thiếu Phong cùng Hòa Quý nhân đều mọi cách không muốn, nhưng một cái ánh mắt của Nạp Lan Tĩnh hạ xuống, họ đã bị cưỡng ép lấy giọt máu vào trong chén nước kia, màu đỏ tươi đẹp kia, từ từ lan rộng ở trong chén, cuối cùng hai giọt máu gặp nhau, vậy mà chậm rãi hòa cùng một chỗ!

Tất cả mọi người chăm chú nhìn chằm chằm cái chén, một màn kia cuối cùng lưu lại thật sâu trong đầu mọi người, "Làm sao lại như vậy?" Dương Quốc công không khỏi lui về phía sau môt bước, ông như thế nào đều không dám tin tưởng Cái gọi là sự thật này!

Hòa Quý nhân cuối cùng nhắm hai mắt lại, nước mắt yên lặng chảy xuống, bà thật rất muốn lớn tiếng nói rằng lời Nạp Lan Tĩnh nói đều không phải sự thật, nhưng bây giờ bà thân ở trong tay Nạp Lan Tĩnh, hoàn toàn không phát ra được một chút âm thanh!

Ban đầu bà cho rằng bà đã thắng Tĩnh Thái phi, là bà đổi lấy Công chúa của bà ta cùng Hoàng nhi của mình, bà biết, chỉ cần Tĩnh Thái phi sanh hạ Hoàng tử, bà ta cùng Dương phủ nhất định sẽ toàn tâm toàn ý nâng đỡ Kiếm Thiếu Phong làm Hoàng đế, nhưng Kiếm Thiếu Phong ở lại bên người mình, nói không chừng lúc nào đó sẽ bị Tĩnh Thái phi hại chết, về sau bà lại tự nhiên đạo diễn ra một tiết mục phong cung, thành công lừa gạt Tĩnh Thái phi nhiều năm như vậy, nhưng hôm nay ngay khi bà cho rằng bà thắng tất cả mọi người, thế nhưng Nạp Lan Tĩnh lấy diện mạo thực của bà hiện ra ở trước mặt mọi người, hi vọng nhiều năm của bà vỡ tan tành, đột nhiên cảm thấy nhiều năm trả giá như vậy, thế nhưng không có chút ý nghĩa nào!

"Đây đều là giả, ta không tin, không tin, là ngươi, nhất định là ngươi ở trong nước động tay chân, cái này bất luận là máu của kẻ nào nhỏ vào chén cũng sẽ dung hòa, chút xiếc này đừng cho là ta không biết!" Dương Quốc công chợt kêu lớn một tiếng, hơi giơ cánh tay lên, chỉ vào Nạp Lan Tĩnh mắng, giống như ông đã đoán được tất cả chân tướng !

"Vậy sao?" Nạp Lan Tĩnh hoàn toàn không cho là đúng, nhàn nhạt đáp một tiếng, thế nhưng nháy mắt ra hiệu cho Thu Nguyệt, Thu Nguyệt nhặt lên chủy thủ Dương Quốc công làm rơi ở dưới đất, chợt hướng Dương Quốc công đâm tới, Dương Quốc công cả kinh, nhưng đúng là vẫn còn chậm, máu của ông đã chính xác nhỏ vào trong chén nước kia!

Dương Quốc công thế nhưng quên mất tức giận, giương mắt nhìn chằm chằm bát nước, trong lòng không khỏi lẩm nhẩm, hy vọng bao nhiêu nó có thể dung hợp cùng một chỗ, bát nước trong vốn tĩnh lặng thế nhưng bởi vì tăng thêm giọt máu của Dương Quốc công mà dâng lên từng vòng sóng gợn, giọt máu kia rốt cuộc gặp nhau, Dương Quốc công ngừng thở, kích động nhìn cảnh tượng trước mắt, nhưng giọt máu gặp nhau lại chậm rãi tản ra, không có một chút dấu hiệu dung hợp!

"Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy!" Ánh mắt của Dương Quốc công trong nháy mắt ngốc trệ, đến lúc này ông không thể không tin tưởng, người ông thương yêu nhiều năm Kiếm Thiếu Phong vốn không phải là người của Dương gia ông, ông cùng với Tĩnh Thái phi dốc hết toàn lực, Dương phủ cũng bởi vì Kiếm Thiếu Phong mà rơi vào kết quả hôm nay, nhưng không đáng giá, không đáng giá, bọn họ bỏ ra giá lớn như vậy, còn không phải vì người khác làm giá y (làm không công), Dương Quốc công chợt ho khan mấy tiếng, cuối cùng không biết nên tiếp nhận thực tế như thế nào, ông đứng lên, khẽ lung lay mấy cái, thế nhưng thẳng tắp té xuống, không có động tĩnh!

Thái Hoàng Thái hậu mắt lạnh nhìn màn náo nhiệt ở chỗ này, "Mưu hại Hoàng hậu, chính là tội lớn chém đầu !" Thái hoàng Thái hậu nói lên một tiếng, dĩ nhiên mọi người  đều hiểu Hoàng hậu trong miệng Thái Hoàng Thái hậu là ai, đây là bà qua nhiều năm như vậy, lần đầu tiên thừa nhận thân phận của Cung Quý phi!

"Hòa Quý nhân ý định ác độc, dâm loạn cung đình, ngay lập tức kéo ra ngoài lăng trì xử tử!" Thái Hoàng Thái hậu khẽ hạ mắt, ngày cả nhìn cũng không nhìn Hòa Quý nhân, cho nên cơ hội Hòa Quý nhân cầu xin tha thứ cũng không có, liền bị kéo ra ngoài, "Về phần Dương phủ, việc ác rõ ràng, đủ để cho trời đất tức giận,  truyền lời Ai Gia, một nhà Dương thị toàn bộ xử trảm, về phần Tĩnh Thái phi từ trong gia phả của Hoàng gia bỏ đi, từ nay Hoàng gia không còn người này!"

Suy cho cùng Thái Hoàng Thái hậu là người sống trong hậu cung lâu như vậy, trong lời nói, cũng khiến cho người tin phục, "Thái Hoàng Thái hậu thánh minh!" Mọi người nhanh hành lễ, chuyện này cuối cùng tra rõ, không còn Dương gia, Dương Quốc công té xỉu, thế nhưng trong lúc ngất đã đi lên đoạn đầu đài, cũng là chuyện tốt!

Kiếm Thiếu Phong một mực ở bên cạnh chưa từng nhiều lời, trong lòng hắn rất không cam lòng, nhưng cảnh tượng trước mắt không thể không khiến hắn hiểu được, hắn xong rồi, cả đời này sợ không còn cơ hội xoay mình nữa, về phần binh phù đoạt được hôm qua, chỉ sợ cũng do Kiếm Thiếu Niệm giả vờ che đậy ý đồ của mình đi, hắn còn tưởng rằng đã có được mọi thứ, đến bây giờ mới phát hiện hai tay hắn vẫn trống trơn như cũ, hắn khẽ ngẩng đầu, thế nhưng nhìn thấy vẻ mặt sáng rỡ của Nạp Lan Tĩnh, rõ ràng rất gần, nhưng lại có chút nhìn không rõ!

"Về phần Hoàng đế, tạm thời đưa xuống, sẽ bàn lại sau!" Thái Hoàng Thái hậu cúi đầu liếc mắt nhìn vẻ mặt không cam lòng Kiếm của Thiếu Phong, khẽ thở dài một tiếng, nhưng cuối cùng không nhiều lời thêm nữa!

"Hoàng tổ mẫu!" Kiếm Thiếu Niệm cúi đầu khẽ ôm quyền, hắn cứu Thái Hoàng Thái hậu ra, là bởi vì bà tới chủ trì đại cuộc cuối cùng sẽ không khiến cho người chỉ trích, nhưng nhìn dáng vẻ của Thái Hoàng Thái hậu, hình như có chút che chở Kiếm Thiếu Phong, hắn không khỏi nâng cao giọng nói, nếu chuyện đã đến một bước này, ngôi vị Hoàng đế hắn ắt phải lấy được, hôm nay hắn nắm đại quyền, ai có thể cùng hắn tranh phong!

Thái Hoàng Thái hậu nhẹ nhàng ho một tiếng, hơi khoát tay, cũng không để cho Kiếm Thiếu Niệm nói thêm lời gì nữa, "Ai Gia có lời nói cùng các ngươi, nghe xong lời Ai Gia nói, nếu các ngươi vẫn muốn như vậy, Ai Gia cũng sẽ không ngăn ngươi!" Giọng điệu Thái Hoàng Thái hậu âm thanh mềm yếu, ít đi sự bén nhọn trong dĩ vãng, có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời này bà đối với Kiếm Thiếu Niệm có vẻ mặt ôn hòa một lần!

Nạp Lan Tĩnh cùng Kiếm Thiếu Niệm không biết Thái Hoàng Thái hậu đến cuối cùng có mục đích gì, trong mắt mang theo vài phần hoài nghi, chẳng qua hiện nay Kiếm Thiếu Niệm nắm phần lớn binh quyền, cũng không sợ Thái Hoàng Thái hậu dùng thủ đoạn gì, Vận Ninh đỡ Thái Hoàng Thái hậu đi ở phía trước, họ đi theo phía sau!

Rất nhanh đã đến Từ Ninh cung, cung nhân trong cung này còn chưa có được giải cứu quay lại, cả đại điện hơi có vẻ trầm lắng, thế nhưng cả tiếng bước chân kia đều mang mấy phần tiếng vang!

Thái Hoàng Thái hậu khoát tay áo, để cho bọn họ đều ngồi xuống, "Ngươi nhất định không biết, vì sao Tiên đế sủng ái Mẫu phi ngươi như vậy, cũng không truyền ngôi vị Hoàng đế cho ngươi chứ?" Câu đầu tiên Thái Hoàng Thái hậu nói, thế nhưng chính là chỗ Kiếm Thiếu Niệm không hiểu, bình tĩnh mà xem xét, thật ra thì Tiên đế đối với hắn cũng không tệ lắm, nhưng từ đầu đến cuối không có ý nghĩ nào muốn cho hắn thừa kế sự nghiệp thống nhất đất nước!

"Chuyện này, còn phải nói từ khi còn Thánh hoàng đế!" Thái Hoàng Thái hậu nhẹ nhàng nhấp một hớp nước trà, khẽ ngẩng đầu lên, hình như quay trở về khi đó, "Ngày xưa khi Ai Gia còn là Hoàng hậu, Thánh hoàng đế đối với Ai Gia muôn vàn sủng ái, Ai Gia cũng cho rằng Ai Gia là nữ nhân hạnh phúc nhất cõi đời này, nhưng cuối cùng có một ngày, Ai Gia cùng Thánh hoàng đế xuất cung, thế nhưng đụng phải một cô nương bán mình chôn cất phụ thân, ngược lại bây giờ Ai Gia vẫn có thể nhớ hàng mi nét mày của nàng cho dù Ai Gia thân là nữ nhân, không thể không nói, nàng là nữ tử xinh đẹp nhất mà Ai Gia từng gặp qua, đôi mắt nàng tinh khiết, giống như không dính khói bụi trần gian, giọng nói của nàng thanh thúy như chim vàng anh kêu, thậm chí Ai Gia cảm thấy trên cõi đời này phải từ ngữ trau chuốt mỹ lệ đến đâu, cũng không thể hình dung một phần vạn vẻ đẹp của nàng!"