Cô - Vũ Vương Đông là một học sinh lớp 11. Hôm nay là ngày khai giảng của cô. Vương Đông vui vẻ đi đến trường trên con đường quen thuộc. Ánh nắng vàng lung linh chiếu vào một em cún xinh xắn. Cô chạy lại gần và bế em cún lên. Nhìn thì có vẻ dễ thương lắm a.
Không hiểu tại sao và lý do gì em cún đạicắn cô. Vương Đông nhăn mày đẹp. Và khi mở mắt ra cô đã ở một thế giới hoàn toàn khác. Ở đây mọi người đều ăn mặc rất kỳ lạ. Cô đang nằm trên một chiếc giường gỗ. Quần áo của cô mặc cũng giống trong phim kiếm hiệp a.
-Vương Đông cô dậy rồi à - Khả Mạc hỏi
-Đây là đâu ? - cô ngồi dậy nhìn xung quanh rồi nhìn cô gái kia
-Vương Đông có phải cô bị ngã đến mất trí không vậy. Đây là kinh đô Phong Hải. Chúng ta là nha hoàn của đại hoàng tử Bách Diệp Tử -Khả Mạc giải thích
-Hả ???? - cô chạy ra bên ngoài
Bên ngoài là một chiếc sân rộng , có cây cỏ và hoa lá khá đẹp. Cô đã xuyên không hay sao. Vương Đông vốn thích đọc ngôn tình xuyên không nhưng cô chưa bao giờ nghĩ bản thân lại xuyên về. Cô cũng không lo lắng gì về hiện đại.
Cô vui vẻ hưởng thụ không khí trong lành. Nhưng mà cô muốn xuyên về một đại tiểu thư hay đại mỹ nữ hoặc đại loại thế. Nhưng lại là nha hoàn cho đại hoàng tử. Nhưng thôi không sao cô sẽ cố gắng vươn lên vậy. Đúng lúc đó thì đại hoàng tử đến. Anh nhìn thấy một cô gái hồn nhiên vui vẻ đang chạy loạn sân. Anh bước vào và ho vài tiếng.
-Tham kiến đại hoàng tử - Khả Mạc kéo cô cúi chào
-Miễn - anh lạnh giọng
-Không biết đại hoàng tử đến là có việc gì - Khả Mạc lễ phép
-Cô theo ta - Diệp Tử chỉ vào cô
-Hả tôi ??? Tôi có làm gì đâu - cô giật nảy lên phản kháng
-Vương Đông chú ý cách ăn nói - Khả Mạc nhắc nhở
-Hả. Dạ vâng thưa đại hoàng tử - cô đành ngậm ngùi theo anh
Anh dẫn cô vào cung để hầu hạ anh. Không hiểu tại sao lần đầu nhìn thấy cô anh đã lỡ một nhịp tim. Anh cứ ngỡ cô là thích khách nên giữ lại chơi đùa. Cô không ưa mấy những người đàn ông băng trôi. Cô thích một người con trai ấm áp và dịu dàng hơn.
Hôm nay là tròn 1 tuần cô ở đây. Đang lau dọn đồ đạc thì từ ngoài truyền đến tiếng mở cửa. Cứ ngỡ là anh về nên cô không hề ngó ra. Người đó bước đến gần và nhìn cô. Cô vẫn tiếp tục công việc mà không nhìn người kia lấy một lần.
-Này hoàng ... - cô hết kiên nhẫn quay ra mắng anh
-Sao vậy ? Cô là nha hoàn mới của Tử đúng không ? - người con trai kia cười nhìn cô
-Vâng. Cho hỏi đại nhân là ... - cô hành lễ
-Ta là Lãnh Nha Phong - Nha Phong giới thiệu
-Đã thất lễ. Tham kiến thiên dược sư - cô nhanh chóng sửa sai
-Không sao. Tử đi đâu rồi - Nha Phong hỏi cô
-Đại hoàng tử đã ra ngoài từ sớm rồi ạ - Vương Đông lễ phép
-Không cần đa lễ. Ta ngồi đây đợi hắn về - Nha Phong nói rồi đi vào
Cô đi theo sau Nha Phong . Ở đây được một thời gian cô đã hiểu hơn về nơi này. Lãnh Nha Phong là thiên dược sư nổi tiếng ai cũng biết nhưng chẳng ai vượt qua được. Năm nay Nha Phong chỉ mới 18 tuổi bằng với Bách Diệp Tử. Hai người là bạn thân từ nhỏ.
Cô rót trà mời Nha Phong rồi làm tiếp công việc của bản thân. Một lúc sau thì anh về. Sáng nay vì có việc triều nên không ở cung. Chứ lúc nào anh cũng ở cung để trông cô. Cái thứ " tà thuật " đã làm tim anh lỡ nhịp hiện tại anh vẫn đang điều tra. Vừa về đã nhìn thấy Nha Phong bạn thân chí cốt của mình thì anh đi vào.
-Đông đến lâu chưa ? - anh đi tới và ngồi đối diện Nha Phong
-Chưa lâu. Đến đây để xem dạo này Tử sống ra sao mà chẳng thấy ghé qua chỗ mình - Nha Phong châm chọc anh
-Dạo này có vài việc làm mình đau đầu - anh bày tỏ
-Chuyện gì vậy - Nha Phong tò mò nhìn anh
-Vương Đông cô ra ngoài đi - anh quay sang nói với cô
-Vâng đại hoàng tử - cô cung kính hành lễ rồi đi ra
-Sao chuyện gì nói đi - Nha Phong hào hứng hỏi
-Chuyện là ... - anh bắt đầu kể lại
-Đến đây được hơn tuần rồi. Không biết hiện đại như nào - cô vừa đi vừa lẩm bẩm
Cô đang đi thì va vào một người nữa. Cô ngẩng mặt lên nhìn. Đây không phải là thiên triệu hồi đạt nhị giai loạn giới khi chỉ 18 tuổi thôi sao. Người này tên gì nhỉ. A đúng rồi là Hoàng Anh Vũ. Nhìn khá là thư sinh mà cũng là mỹ nam a. Cô vội vàng đứng dậy.
-Tham kiến Anh Vũ vương gia - cô hành lễ
-Miễn lễ. Ngươi có sao không - Anh Vũ cười dịu dàng
-Nô tỳ không sao. Đa tạ vương gia quan tâm - cô cúi người
-Không sao là được rồi. Đại hoàng tử có trong đó không - Anh Vũ gấp cây quạt một cách tao nhã
-Thưa vương gia , đai hoàng tử và thiên dược đang ở trong ạ - cô lễ phép
-Ừm. Cô đi được rồi - Anh Vũ đi thẳng vào trong
Cô lại tiếp tục đi tham quan nơi này. Cô luôn mong muốn được như này. Lúc đầu cô còn tưởng mình đang ở một đoàn phim nào đó. Nhưng giờ thì cô đã hoàn toàn tin. Vương Đông ngắm nhìn xung quanh không quên để ý đằng trước. Cô sẽ làm lại một cuộc đời mới ở đây. Sẽ không còn đau khổ và mất mát nữa.
Còn về phía 3 chàng trai : Bách Diệp Tử , Lãnh Nha Phong và Hoàng Anh Vũ thì khác. Phong và Vũ cười lăn lộn trên sàn còn Tử thì trả hiểu gì. Anh chỉ đang nói về tà thuật cô dùng với anh và bàn cách giải cùng hai đứa này. Ai ngờ sau khi kể xong thì chúng nó xanh mặt lăn ra cười như điên. Anh đã nói gì sai sao.