[Xuyên không] Ta làm con tin???

Chương 6. Đại phu.

Bỗng chốc trong căn phòng chỉ còn có Vân Mặt Lợn và Diệp Ương Ương.

Vân Mặt Lợn tư nhiên quan sát căn phòng này. Diệp Ương Ương quan sát hành động của hắn đến ngây ngốc.

" Ngươi... cứ ở trong phòng ta như vậy sao? "

Vân Mặt Lợn khẽ nhíu mày. Phải! Hắn còn ở đây làm gì nữa!? Nhưng mà cứ như vậy mà đi cũng không thỏa. " Bây giờ cô coi như thành thật một chút. Đừng tưởng khai ra một tên đồng bọn liền có thể yên ổn. "

Vân Mặt Lợn nói hươu nói vượn xong liền ra khỏi căn phòng

Diệp Ương Ương:" Hơ!!! "

.....

Trong một tòa phủ nào đó.

Vân Mặt Lợn:" Ca, đệ thấy tiểu nữ kia hiện tại giữ lại cũng không có ích gì. Có thể kết liễu ả ta. "

Lộc Hàm thưởng trà, khuôn mặt có chút điềm đạm đến dị thường:" Ta lại cảm thấy cô ta ngược lại sau này sẽ có tác dụng. Nhưng mà chức vị của cô ta có chút không thỏa. "

Vân Mặt Lợn rơi vào trầm tư:" vậy..."

Lộc Hàm:" Điều đi làm nô tỳ, A Huyên cũng không cần chăm sóc cô ta. "

Vân Mặt Lợn hơi lúng túng, chẳng hiểu sao lại phát ngôn:" Huynh à, Tinh Nhi nàng ta dù sao cũng là... là...là; là gì ấy nhỉ. Tóm lại không giết thì cũng không cần làm vậy há chẳng phải là đang bảo chúng ta đang bắt nạt ả.

Lộc ca a, hay là chúng ta thả cô ta đi phái một người theo dõi cũng tìm ra đồng bọn. "

Lộc Hàm đặt chén trà xuống bàn gỗ tạo ra một tiếng vang lớn khiến tên Vân Mặt Lợn cũng hoảng sợ:" Cứ như vậy đi, ngày mai để cô ta tới khu Hạ Khố làm việc "

...

Trời đã chập tối, sau khi Diệp Ương Ương dùng bữa thì Lăng đại phu đến khám bệnh cho cô.

Lăng Sơn đặt hộp thuốc xuống một chiếc ghế căn dặn nô tù hầu hạ cô:" Phiền cô đi lấy cho ta một thau nước nóng. "

Nô tỳ cảm thấy có chút kỳ lạ nhưng rồi cũng đi.

Diệp Ương Ương đánh giá đại phu này một lượt, trâm cứu sao lại phải cần nước nóng cơ chứ? Tuy cô đến từ hiện đại cơ trong quân sự cũng có một vài vị thầy dùng y học cổ truyền để cứu người. Trong quá khứ cô đã từng có chút hứng thú với ngành này nên đã học sơ qua.

Vị đại phu này căn bản chính là muốn dụ tiểu cô nương kia đi.

Diệp Ương Ương mở miệng:" Đại phu lúc nào mới bắt đầu chữa bệnh? "

" A, trước tiên ta sẽ chuẩn mạch cho cô. " Lăng sơn hơi cúi đầu nói.

Diệp Ương Ương cũng cực kỳ phối hợp đem cánh tay trái đặt trên mặt bàn.

Lăng sơn lấy một tấm lụa đặt trước tay cô bắt mạch.

Mạch tượng của Diệp Ương Ương vô cùng ổn định, việc hắn đoán cũng không hề sảy ra. Tinh Nhi này căn bản không có mất trí cơ lại không nhận ra hắn hơn nữa giọng nói và thái độ với hắn đều thể hiện ta và ngươi không quen biết.

Tinh Nhi... Tại sao?

Diệp Ương Ương nhận ra đại phu ngón tay đã không còn thăm dò mạch tay nhưng tư thế vẫn giữ vững như vậy khiến cô có chút khó chịu:" Lăng đại phu, ngài chuẩn mạch như nào rồi?"

Lăng sơn bị câu hỏi của cô kéo ra khỏi vòng suy tư.

Hắn lại nhíu mày hỏi lại:" Cô hẳn không phải là Tinh Nhi. "

Diệp Ương Ương trong lòng dâng lên một luồng khí lạnh:" Ha đại phu nói xem vậy ta là ai đây. "

Lăng Sơn chất vấn lại:" Là Tinh Nhi sao lại không biết tôi là ai? "

Diệp Ương Ương cười lạnh:" Không nhẽ ngoài thân phận một vị đại phu của Trịnh Doanh quốc ngài còn thân phận khác hay sao?"