[Xuyên Không] Vương Phi Ngoan Độc Của Tuyệt Thế Vương Gia!

Chương 4

"A, Diệp Phi, ngươi đến rồi đó sao?". Hắn tươi cười sáng lạn nhìn nam nhân oai phong lẫm liệt đang bước vào. "Tham kiến vương gia, công chúa.". Diệp Phi một thân lục y không nóng, không lạnh, nói chuyện rất có phép tắc, ưu tư nho nhã, khiến người ta nể phục.

"Không cần khách sao như vậy, Diệp đại nhân, cũng nhờ ngài mà hôm nay ta và Vương gia mới được ở cùng nhau như vậy, cũng chưa kịp nói lời đa tạ, nếu không có việc gì, ngài cũng nên xem xét ở lại vương phủ cùng chúng ta ăn một bữa cơm.". Vẻ mặt vui vẻ của nàng so với hắn cũng không kém là bao, nhưng là cũng không ai nhìn thấy, khuôn mặt xinh đẹp bị chiếc mặt nạ nạm ngọc che đi, chỉ để lộ ra đôi mắt long lanh ngập tràn ý cười.

"Việc này..."

"Diệp Phi, ngươi ở lại đi, cùng chúng ta ăn cơm."

"Vậy phải làm phiền hai người rồi." Diệp Phi mỉm cười nhận lời.

"Thiên Nhi, nói cho ta biết, ngươi đối với người tên Diệp Phi đó có quan hệ như thế nào?" Nàng tay cầm quả táo nhỏ, cả người dựa vào bờ vai rộng của hắn, cảm giác rất thoải mái.

"A, Diệp Phi là người tốt, hắn đối ta rất tốt, Thiên Nhi rất thích hắn nha"

Nhã Chi không hỏi lại, hắn không trả lời thì cũng mặc kệ đi, dù sao nàng cũng không có hứng quản.

"Thiên Nhi, ngày mai chúng ta sẽ ra ngoài chơi, có được hay không?"

"Được, đương nhiên được."

Nhã Chi hai mắt long lanh, linh động như có nước, đẹp mà sáng tựa như hai viên minh châu cực phẩm nhưng phải kĩ càng quan sát mới nhận ra nét lãnh đạm nơi đáy mắt nàng. Công việc của Nhã Chi ở thế giới kia buộc nàng phải hình thành nên khả năng che dấu tâm tư, che dấu thân phận. Trên thế giới có nhiều loại sát thủ hay chính xác hơn là có nhiều cách đoạt mạng người khác nhau, có người chuyên dùng độc hay dùng thủ đoạn lén lút mà giết người, có kẻ lại quang minh chính đại đến trước mặt nạn nhân xấu số, quyến rũ hắn, chính lúc hắn không đề phòng lại mất mạng lúc nào không hay, một loại khác mưu sâu lại chọn cách sắp đặt kế hoạch kĩ càng, chỉ chờ con mồi tự sa lưới... mà riêng nàng lại không bỏ sót bất kì một kĩ năng nào. Đối với nàng, bằng mọi giá phải hạ gục được con mồi, cũng bằng mọi giá phải che giấu thân phận của chính mình nếu mong muốn toàn mạng. Trên đôi tay nhỏ bé ấy không biết đã tước đi sinh mạng của bao nhiêu người, đôi mắt ánh lên vẻ trầm tĩnh ấy đã phải chứng kiến bao nhiêu cảnh tượng máu tanh đáng sợ hay phải nói, rốt cục đã trải qua những gì mà một cô gái lại có thể có được thái độ thản nhiên với mọi sự xung quanh mình như thế...

Nhã Chi một mình trở lại phòng, đây vẫn là căn phòng nàng ở từ lần đầu tiên tỉnh lại tại thế giới này, chỉ là không còn đồ cổ xa hoa, không còn dèm mành hoa lệ, gian phòng rộng rãi tên Phong Nhã này giờ đây thực sự đã trở thành Phong Nhã, màu sắc sặc sỡ đã được thay thế bằng màu lam nhạt, bên dưới mỗi cột chống cũng chỉ có cây cảnh nàng tự bài trí, tự chăm sóc. Gian chính ngoài bàn trà còn có một kệ sách không lớn, không nhỏ, sắp xếp gọn gàng, cực kì thuận mắt. Gian trong cùng là nơi nghỉ ngơi lại đơn giản chỉ có một chiếc giường lớn.

Nàng cởi bỏ áo ngoài màu lam, vươn tay xinh đẹp, trắng nõn đến mức khiến người ta tưởng như trong suốt, lấy một cuốn sách ở ngang tầm mắt, vừa mở ra vừa tiến lại ngồi xuống ghế nằm bên cạnh cửa sổ lớn. Mỹ nhân tuyệt sắc làm nên một bức tranh động lòng người, khiến người ta quyến luyến khó tả.

Thời gian Nhã Chi ở tại vương phủ cũng không phải thực sự rảnh rỗi không có việc gì làm, tìm hiểu tình hình giữa các nước, đặc biệt là về hoàng gia Kim Nguyệt quốc cũng đủ để làm nàng không có bao nhiêu thời gian gian nhàm chán.

Thiên hạ chia làm bốn nước lớn, Hắc Long quốc, Kim Nguyệt quốc cùng An quốc, Thương quốc, chia ra canh giữ tứ phương, trong đó Hắc Long quốc ngày càng suy kiệt, không chỉ dân chúng rời đi nơi khác, hoàng thất còn liên tục đem người đến nước khác hòa thân, mong giữ được chút hòa bình ngắn ngủi, bởi thế Nhã Chi công chúa mới xuất hiện tại Kim Nguyệt quốc hôm nay. An quốc, Thương quốc không giàu có như Kim Nguyệt quốc, nhưng An quốc lại mạnh về quân sự, cùng với Kim Nguyệt đều là quốc gia hùng mạnh nhất, Thương quốc lại nổi tiếng tài nguyên phong phú, ngân khố một năm thu được có khi còn gấp đôi hai nước Hắc Long và An quốc cộng lại. Kim Nguyệt quốc