Xuyên Sách Là Vì Để Gặp Cậu

Chương 17

“Trong những người có mặt ở đây, cậu thích ai?”

Cố Tiểu Thất thấy là câu hỏi này thì có chút kinh ngạc. Nói đúng hơn, điều khiến cô kinh ngạc chính là Lục Dịch Thần là người trả lời câu hỏi này.

Cô tự hỏi anh sẽ trả lời không, nếu như trả lời thì đáp án sẽ là như thế nào.

Cô nhìn anh, và anh cũng đang nhìn cô.

Thực ra, cô đã phát hiện ra Lục Dịch Thần đối với cô không hề giống như người khác. Ban đầu cô cho rằng là cô là bạn cùng bàn với anh nên có lẽ anh sẽ quan tâm chăm sóc cô hơn một tí. Nhưng dần dần cô lại không cảm thấy thế, những câu nói của anh, hành động của anh khiến cô hay bối rối, suy nghĩ lung tung.

Từ khi có số điện thoại với nhau, bọn họ hay trò chuyện với nhau, nói đúng hơn lúc đầu là nói về bài tập, lúc sau dần dần biến thành cô nói chuyện với anh. Cô đọc được gì vui, hay là thấy món ăn gì đó ngon trên mạng, vân vân, cô đều nhắn tin với anh. Anh cũng trả lời, dù đơn giản chỉ là một chữ “ừm”.

Cô biết nếu anh thật sự cảm thấy nhàm chán, anh sẽ không hề trả lời lấy một chữ. Anh chịu khó đọc tin nhắn, trả lời cô, chứng tỏ anh cũng khá để ý và quan tâm đến cô.

Có một lần khi hai người trên đường về nhà, lúc đó cô vẫn cho là Lục Dịch Thần chung đường về nhà với cô, nhưng lần đó khi cô vào nhà, cửa sổ trong nhà lúc đó không có kéo rèm lại, nên khi cô vừa đi đến cửa sổ thì thấy anh đi hướng ngược lại.

Không phải là chung đường sao?

Sao lại đi về hướng ngược lại rồi?

Cô cảm thấy kỳ lạ trong lòng, nhưng sau đó cô lại nghĩ có lẽ có chuyện đột xuất nên quay về hướng ngược lại đi. Nhưng mấy lần sau, cô đều cố ý đi tới mép cửa sổ, nhìn lén ra bên ngoài, mỗi lần đều thấy anh đi về hướng ngược lại.

Từ lúc đó, cô bắt đầu nhận ra vấn đề.

Cô nhớ lại lời Lữ Thanh Ngân từng nói.

Cô ấy nói Lục Dịch Thần đối xử với cô không hề giống những người khác.

Cô ấy nói Lục Dịch Thần... thích mình!

Ý nghĩ Lục Dịch Thần thích mình, cô lại cảm thấy khá hoang đường. Nhưng biểu hiện của anh cũng không khỏi khiến cô nghi ngờ.

Có lẽ Lục Dịch Thần thật sự thích cô nhỉ?

-----

Câu hỏi này thật ra ai cũng biết đáp án. Có thể lợi dụng cơ hội này để tỏ tình.

Mọi người nghĩ thế.

Nhưng bản thân Lục Dịch Thần không cảm thấy thế. Anh không xác định được Cố Tiểu Thất có ý với mình không, anh không muốn mạo hiểm. Anh chịu không được cô có hành động tránh né mình. Anh không muốn ngay cả tư cách làm bạn với cô cũng không còn.

Hoắc Phi và Cố Tiểu Lạc nhìn Lục Dịch Thần, cũng biết được ý nghĩ của anh.

Khi tâm ý được nói ra nhưng lại không có hồi báo, cảm giác này sẽ còn khó chịu hơn cả khi lặng lẽ yêu thầm một người.

Hoắc Phi cười, giúp đỡ Lục Dịch Thần nói: “Cậu ấy làm gì thích ai chứ, với bộ mặt lạnh lùng như băng đó của cậu ấy, làm gì có người chịu được chứ.”

Cố Tiểu Lạc cũng cười phụ họa: “Đúng thật. Chơi tiếp nào. Thêm ván nữa là chúng ta nên về rồi đấy.”

Mọi người xung quanh thấy hai người nói vậy, cũng vội cười theo và bắt đầu xào bài lại chơi. Những người khác chịu bỏ qua Lục Dịch Thần, thực ra cũng là vì lúc sau bọn họ cũng ý thức được vấn đề này. Bọn họ cũng không muốn hai người mỗi lần gặp nhau phải ngượng ngùng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Bản thân Cố Tiểu Thất cũng nghĩ vậy. Thực ra cô cũng không chắc chắn rằng là Lục Dịch Thần thích mình.

Nếu anh trả lời là thích mình, có lẽ cô sẽ khá lúng túng, không biết phải đối diện với anh như thế nào. Nhưng nếu như anh trả lời là thích một người khác,… Bỗng nhiên khi cô nghĩ anh thích một người khác, tim cô không khỏi lại nhói lên.

Cô không biết tình cảm của mình đối với Lục Dịch Thần là gì. Nếu nói là đơn thuần là bạn bè, cô lại cảm thấy có gì đó đang vượt xa ranh giới đó. Nhưng nếu nói thích,… Nói thật cô cũng không biết nữa.

Cô không biết thích một người là cảm giác gì.

Cô không phải thuộc loại tuýt người cổ hữu, phải tốt nghiệp rồi mới yêu đương. Nhưng cô lại có một suy nghĩ khá cực đoan. Cô muốn mối tình đầu của mình cũng sẽ là người cùng bước vào hôn nhân với mình. Cô nghĩ nếu như cô thất tình rồi, cô sẽ rất khó để tiến vào một mối quan hệ mới với người khác.

Cô nhớ trong truyện, mỗi lần Hoắc Phi có hành động có chút gần gũi với Cố Tiểu Lạc thì cô ấy sẽ đỏ mặt, tim đập thình thịch. Nếu như cảm giác này được cho là cảm giác khi thích một người.

Cô nghĩ rằng cô cũng thích Lục Dịch Thần!

Nhưng cô không xác định được Lục Dịch Thần có phải là người có thể cùng mình đi đến cuối cùng hay không.

Cô cũng từng nghĩ có lẽ đây chỉ là sự rung động nhất thời của thời học sinh. Cô và Lục Dịch Thần có lẽ cũng đều như thế. Có thể qua một khoảng thời gian sau, bọn họ sẽ không còn cảm giác này nữa.

Trước khi xác định được tất cả những vấn đề này, cô cảm thấy mối quan hệ bây giờ của hai người là tốt nhất.

Không phá vỡ chuyện yêu thầm này, bọn họ vẫn sẽ là bạn bè!