Yêu Người Bất Chấp

Bằng mọi giá tôi sẽ khiến anh phải ly hôn với tôi! (End)

3)

- Di Di vợ yêu của anh à, 365 ngày vẫn còn rất dài...

Li Mạn Di sợ hãi, hắn bây giờ còn đâu là tên ngốc của cô nữa...

Mấy hôm sau đó, hôm nào Bảo Nhất Hạo cũng dậy sớm nấu bữa sáng cho cô, gọi cô dậy, ăn sáng xong rồi đưa cô đi làm. Còn hắn ta ở nhà ngoan ngoãn đợi cô về. Tối thì hắn đáng thương ngủ dưới đất để cô nằm trên giường…

Đến một ngày đẹp trời nào đó, khi cô đang ngon lành ngủ thì tự nhiên cảm thấy một thứ gì đó ấm ấm luồn vào trong áo ngủ, nhưng cô lại mặc kệ rồi ngủ tiếp. Đến khi lờ mờ tỉnh dậy thì cảm thấy cả người lành lạnh, kẻ biến thái nào đó đang gặm người cô. Haizzz, nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng chịu không nổi.

Bảo Nhất Hạo kỳ thật cũng không phải nhịn không nổi, mà là muốn cho cô thử nghiệm lại kỹ thuật của hắn. Hắn không tin cô còn có thể chịu được kích thích hắn tạo ra.

Li Mạn Di cười nhạt:

- Làm tốt một chút, nếu không a, em bắt buộc phải tìm người khác để tự thoả mãn thôi.

Bảo Nhất Hạo đã dùng hành động chứng minh cho cô thấy: Cô chắc chắn không cần ra ngoài tìm người khác.

Sáng hôm sau, cả người Li Mạn Di đau nhức, không nhấc chân nổi khỏi giường. Bảo Nhất Hạo lại trở về dáng vẻ tiểu bạch kiểm, chăm sóc cô từng li từng tí một…

Cứ như thể hắn không biết kẻ khiến cô thành thế này là ai vậy!!!

Hôm qua không chỉ có kỹ xảo cùng tư thế, hắn còn dám dùng thêm trợ hứng, nếu không làm sao bây giờ cô chỉ còn chút sức tàn thế này.

...

Một năm trôi đi, vì cô luôn dùng trước băng dính tránh thai và ép hắn dùng three-wolf nên Bảo Nhất Hạo không thể làm gì để uy hiếp cô, chỉ có thể ăn rồi ngậm ngùi lau miệng, không còn làm được gì hơn.

4)

Ngày thứ 365…

- Hôm nay là ngày cuối cùng của chúng ta rồi, hôm nay anh mời em tới WhIte LovE, một bữa tối lãng mạn kỉ niệm ngày cuối cùng.

- Anh không định giở trò gì đó chứ?

- Tuỳ em nghĩ thôi!

Ăn xong bữa tối, hắn gọi ra một đĩa bánh ngọt vị dâu, đúng vị cô thích, nhưng mà vì cô cực kỳ nghi ngờ hắn bày trò, nên dù hắn đưa đĩa bánh đến trước mặt cô, cô vẫn rành rọt trả lời:

- Không tin!

Hắn bình tĩnh nhấc miếng bánh lên cho vào miệng ăn, động tác vô cùng tao nhã, ăn xong cũng chẳng có gì khác thường xảy ra cả.

Hắn nói:

- Cho em kiểm tra, anh hoàn toàn bình thường. Phục vụ, lấy cho tôi một đĩa bánh khác tới đây.

Một đĩa bánh khác được đưa tới, Bảo Nhất Hạo đón lấy đĩa bánh, đưa cho Li Mạn Di.

- Đã nói là không có gì mà, cưng tin anh đi!

Li Mạn Di đón lấy đĩa bánh, hơi do dự nhưng rồi cũng đưa vào miệng. Cô thật sự rất thích bánh vị dâu a~

Bảo Nhất Hạo trong lòng cười khẽ, đúng là thỏ con dễ dụ. Chắc vợ yêu không nhìn thấy vừa nãy hắn rắc chút bột trắng lên bánh kem rồi.

Bảo Nhất Hạo đưa Li Mạn Di trở về biệt thự, đơn ly hôn ngày mai sẽ ký, nhưng hắn đương nhiên sẽ không thèm ký rồi. Bởi vì, còn phải xem xem ngày mai cô có nhấc nổi tay mình lên không nữa.

- Bảo Nhất Hạo!! Anh dám…?

- Anh dám làm sao?

- Rốt cuộc anh bỏ thuốc tôi khi nào?

Li Mạn Di kéo kéo áo ngủ trên người, dục cầu bất mãn, mà Bảo Nhất Hạo thì nhàn nhã ngồi một bên giường, bình tĩnh nhìn vợ yêu

- Tới, chủ động câu dẫn anh, anh thoả mãn cưng.

- Đừng mà, em chịu không nổi…

- Rõ ràng cưng quyến rũ anh trước, giờ bắt anh dừng lại, vậy thì kẻ chịu không nổi chính là anh đây. Cưng nỡ sao?

- Không a… Dừng… Quá nhanh rồi… Ưm, chỗ đó không được…

- Ha, là chỗ này sao? Ngoan ngoãn một chút, anh sẽ đưa cưng lên đỉnh…

Li Mạn Di lờ mờ tỉnh dậy, cả người trống trơn, phía dưới eo truyền tới một trận đau nhức. Bảo Nhất Hạo vẫn còn vùi đầu vào cần cổ của cô ngủ ngon lành. Rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Mình không nhớ gì hết. Tại sao lại bị hắn ta ăn sạch nữa rồi?

Mà chờ một chút, băng dính tránh thai đâu, three-wolf đâu, hắn ta dám không dùng?! Không ổn rồi! Hôm nay đúng vào ngày nguy hiểm, phải đi uống thuốc gấp!

Li Mạn Di vừa định rời giường thì bị Bảo Nhất Hạo kéo lại, đè xuống dưới thân. Hắn nồng nhiệt hôn cô, kích thích cô, đến khi cô có thể tiếp nhận lập tức xâm chiếm cô, không cho cô một đường thoát nào.

- Cưng à, hôm nay cưng nhất định không thể rời giường. Vậy nên, phục vụ anh cho tốt.

Cái mánh khoé chết tiệt này, Li Mạn Di thầm mắng trong lòng, lần này hắn lại thắng nữa rồi.

Vì tiểu bảo bối hắn vừa gây giống ngày cuối cùng, cô tạm thời không thể ly hôn với hắn được.

Nhưng mà cô thật sự cũng rất quá đáng với Bảo Nhất Hạo nha. Người muốn kết hôn trước cũng là cô cơ mà.

5)

Hiện tại thì cô đang rất bực a. Hai cha con nhà này giống nhau như thế, tốt nhất là xin cho cả hai sang Hollywood đóng phim luôn cho rồi! Một người thì to xác còn giả vờ ngây thơ, còn một người thì bé xíu đã biết giả vờ ngây thơ. Thật không thể hiểu nổi mà!

Hơn nữa, Bảo Nhất Nam còn suốt ngày dính lấy cô, báo hại bên cạnh Li Mạn Di luôn tồn tại một quả bom giấm to đùng có thể nổ bất cứ lúc nào, bé con Nhất Nam thì không sợ, nhưng mà cô sợ á. Bởi vì, cô cấm cửa Bảo Nhất Hạo hơn một tháng vì bé con Nhất Nam rồi, khẳng định là hắn nghẹn sắp chết rồi.

Bảo Nhất Hạo ở nhà ăn hại, việc ở công ty giao hết cho thư ký xử lý. Bảo Nhất Nam ở nhà ăn ngủ chơi, vì căn bản không nơi trông trẻ nào dám nhận một tiểu quỷ cả. Cả hai cha con đều thích nhất trò tranh giành Li Mạn Di. Mỗi khi Bảo Nhất Nam sáp tới gần cô làm nũng cũng bị Bảo Nhất Hạo lườm cho cháy mắt, còn uất ức nhìn cô vì từng bị Bảo Nhất Hạo doạ cho ra đảo chơi với khỉ nếu dám tố cáo hắn với Li Mạn Di.

Cho đến một ngày, Bảo Nhất Nam khẽ thơm lên tai cô một cái bị Bảo Nhất Hạo nhìn thấy, bom dấm để lâu ngày thực sự bùng nổ, lập tức cậu nhóc bị ném vào trong một phòng đầy đồ chơi rồi khoá trái lại. Cậu nhóc nghe thấy giọng của ‘thằng bố’ không có tiền đồ của mình

- Mẹ là của bố. Đừng hòng giành mẹ từ tay bố.

Bảo Nhất Nam bình tĩnh chơi đồ trong phòng, vì còn nhỏ nên hay quên, chẳng bao lâu đã quên mất vụ bản thân bị chính bố đẻ vì ghen vặt mà nhốt mình vào.

Nhưng Li Mạn Di tuyệt đối không thể quên được ngày hôm đó. Cô bị Bảo Nhất Hạo làm liên tục bốn tiếng đồng hồ, hết phòng ngủ lại đến cầu thang, lên tầng hai lại tiếp tục ở nhà tắm rồi chơi trên sân thượng. Cuối cùng là tắm chung ở hồ bơi tầng ba, tắm cả trong lẫn ngoài, vô cùng kích thích.

- Đồ biến thái nhà anh, đến bao giờ anh mới không nghĩ đến ba chữ "ét, e, ích" nữa hả?

- Chỉ cần nghĩ đến em, anh lập tức lại muốn. Dù sao thì vợ yêu của anh cũng rất hưởng thụ mà.

- Làm… làm gì có!!

- Siết anh chặt như vậy là muốn siết hỏng anh sao? Thân thể của Mạn Di cưng thành thật hơn nhiều… A~

Li Mạn Di, nếu tôi không yêu em, tôi đã không phải làm lại tất cả chỉ để có được em. Bỏ lỡ em một lần, là do tôi vô tình. Nhưng bỏ lỡ em thêm lần nữa, thì là tôi thật sự ngu rồi…

Li Mạn Di, Bảo Nhất Hạo tôi yêu em, chỉ yêu một mình em, suốt đời suốt kiếp, nguyện mãi bên nhau, tuyệt không thay lòng.

~Toàn văn hoàn~