Gần đến kì thi cuối kì, cao trung Mộc Mộc tổ chức sắp xếp lịch thi sớm cho cao tam và cao nhị để có thể hoàn thành chương trình sớm, tập trung ôn luyện cho kì thi vào đại học. Thi đại học luôn có tỉ lệ chọi rất cao, cũng là kì thi quan trọng mang tầm cỡ quốc gia. Cao trung Mộc Mộc luôn là một trong những trường cao trung có tiếng trong việc mài dũa nhân tài, số học sinh vào được những trường đại học danh tiếng hàng đầu luôn rất cao. Cho nên, việc ôn luyện luôn được chú tâm hàng đầu. Ngoài ra, việc kết thúc học kì sớm của cao nhị còn nhằm tạo cơ hội cho học sinh có nhiều thời gian hơn để hoạt động ngoại khóa, trau dồi vốn sống.
Mộc Viên Ma Kết ngồi ngay ngắn trên bàn học ở lớp phụ đạo, tay bấm máy tính, thi thoảng lại cúi đầu viết viết.
Tối nay lớp ưu tiên có một ca học lúc bảy giờ, bây giờ mới là 3 giờ chiều. từ giờ tới lúc đó còn tận bốn tiếng. Vừa mới kết thúc ca học chiều, Ma Kết không có ý định trở về Kí túc xá, cũng không định đi đâu, quyết định ngồi lại lớp học giải đề.
Phòng học không đông, phần lớn đều đã trở về hoặc là bỏ đi đâu đó.
"Ma Kết, đừng ngồi đây giải đề nữa!"
Trương Cự Giải hiếm khi cao hứng, nay lại cùng với Song Ngư lôi lôi kéo kéo đến chỗ cô.
Mộc Viên Ma Kết chớp chớp mắt, không hiểu bọn họ lại có chuyện gì. Thông thường mỗi lúc thế này đều sẽ không ai làm phiền đến cô.
"Đám nam sinh lớp chúng ta đang thi đấu bóng rổ cùng mấy tên cao nhị, đi xem đi mà."
Cự Giải kéo ống tay áo cô, lắc lắc nài nỉ.
Lớp bọn họ là lớp ưu tiên, cũng nói cách khác là lớp "học". Ngoài việc sử dụng não bộ, mấy hoạt động thể dục thể thao này hiếm có khi có sự kiện nào. Sân bóng rổ chỉ cách bọn họ một dãy nhà thể chất, đi vài bước đã có thể đến.
Màn hình điện thoại của Ma Kết cũng đồng lúc sáng lên, hiện lên tin nhắn mới.
Ma Kết vuốt màn hình mở khóa, là tin nhắn của Thiên Bình.
Thiên Bình:"Đang đấu bóng, có muốn tới xem không?"
Sau đó là ảnh chụp cảnh nghỉ giải lao của bọn họ. Trong hình, dễ dàng nhận ra được đám nam sinh của lớp vẫn còn mặc sơ mi trắng đồng phục, tay cầm bóng chơi đùa.
Cô không nghĩ tới nam sinh lớp mình cũng có mặt này.
Mộc Viên Ma Kết ban đầu có tính từ chối, cuối cùng lại thu dọn sách vở đi cùng hai người đến sân bóng rổ.
Bọn họ đi đến gần sân bóng rổ một chút đã nghe được tiếng hò reo ầm ỹ. Trên sân bóng lớn, nam sinh hai bên đều nhiệt huyết như lửa, khiến cho trận đấu giữa bọn họ trông vô cùng quyết liệt.
Ma Kết cũng không hiểu biết về bóng rổ, chỉ có thể yên tĩnh đứng một bên theo dõi cùng với Cự Giải và Song Ngư.
Đấu bóng không lâu, đám nam sinh khối dưới giành được chiến thắng, chênh lệch với lớp cô hai điểm. Ma Kết nghĩ, thua cũng không sao cả, cô còn vẫn nghĩ lớp mình không thể chơi thể thao. Ba năm học, lần đầu được thấy bạn cùng lớp thi đấu, coi như được mở mang tầm mắt.
Đám nam sinh thi đấu xong thì tụ lại một chỗ tiếp tục cười đùa, Ma Kết muốn quay lại phòng học.
"Kết."
Hồ Thiên Bình tập trung đấu bóng, nhưng cậu vẫn để ý đến cô. Cũng biết cô luôn nhìn về phía cậu. Trong lòng rất vui vẻ.
Nhưng mà, không để ý một cái đã thấy Ma Kết định quay người bỏ đi. Cậu đương nhiên muốn giữ cô lại.
Ma Kết nhìn cậu, vì vừa vận động, tóc ngắn mướt mồ hôi được cậu vuốt ra sau, trông có chút bù xù, áo sơ mi trắng cũng ẩm ướt một mảng.
"Vui chứ?"
Ma Kết giật mình, đảo mắt nhìn qua, nhận ra mình không đem nước cho cậu. Có chút luống cuống, cô đành rút khăn tay trong túi váy, sau đó nhẹ nhàng nhún chân thấm đi mồ hôi trên trán cậu.
...
Xế chiều, Hồ Thiên Bình gọi thêm Thạch Hải Thiên Yết cùng Mao Bảo Bình đi ăn cơm cùng bọn họ. Thiên Yết không đến, chỉ có Bảo Bình. Bảo Bình theo kế hoạch sẽ lên máy bay vào ngày mai, hôm nay coi như là bữa cơm tạm biệt cậu.
Bọn họ chọn một quán ăn ở gần trường để thuận tiện đi lại.
"Vậy là cậu quyết tâm tấn công chị ấy rồi phải không?"
Vương Thiên Nhị Song Ngư tò mò nhìn Mao Bảo Bình.
Thiên Bình đang buộc tóc lên cho Ma Kết, cũng đồng thời nhìn sang.
"Cậu buộc lệch rồi."
Thiên Bình lần đầu tiên buộc tóc cho con gái, tay chân lộn xộn.
Ma Kết cầm lên mấy sợi tóc dài thừa thãi không được Thiên Bình túm lên. Nhìn vào trong gương cầm tay, chỏm tóc trên đầu lệch qua một bên, còn khó hiểu phồng lên. Cô bị chính mình dọa cười.
"Lần sau lại luyện."
Ma Kết ôm tay cậu kéo xuống, tiếp tục muốn hóng chuyện của Bảo Bình.
"Đúng vậy, Bảo Bình, cậu mau kể xem nào."
Trong số bọn họ, không ai là không biết Mao Bảo Bình thích đàn chị Nhất Nhân Mã ròng rã suốt một năm trời, tới tận khi cô tốt nghiệp vẫn không buông tay. Chỉ là, chính cậu lại chưa bao giờ chịu thừa nhận, càng khiến cho mối quan hệ giữa cậu và Nhân Mã không tiến lên được một bước nữa.
Bọn họ còn cảm thấy khổ sở thay cho cậu.
Bảo Bình trầm ngâm.
Từ trước tới nay cậu chưa từng thú nhận tình cảm của mình, cũng chưa từng bác bỏ nó khi người khác nhắc đến. Nhưng để nói đến việc bày tỏ với Nhân Mã, cậu lại không dám.
"Ừ."
Cậu nhẹ tênh nói ra một tiếng.
"Tôi muốn... ở gần chị ấy một chút."
Cự Giải mím chặt môi, ngăn cản không cho mình phát ra âm thanh kì lạ, bản thân chỉ có thể âm thầm gào thét.
Bảo Bình của bọn họ con mẹ nó nói ra lời này dễ thương chết mất!
Mao Bảo Bình vốn là người khá nhút nhát, cậu không dám thổ lộ, có lẽ chính vì sợ. Sợ một khi đã không thể có được một bước tiến mà còn tự tay phá hủy mối cân bằng tốt đẹp hiện giờ giữa cậu và cô. Đây đều là tâm lí tiêu biểu.
"Nếu đã quyết như vậy thì đừng từ bỏ giữa chừng."
Thiên Bình nói. Sau đó nâng cốc nước có ga của cậu.
"Lên đường bình an."
"May mắn."
Năm người bọn đồng thời nâng cốc, cụng li cùng nhau.
...
Còn có một ca học vào buổi tối, bọn họ không thể ngâm nga lâu dài ở quán ăn. Giải quyết xong bữa tối thì liền quay lại trường, riêng có Bảo Bình là trở về nhà. Cậu đã sớm hoàn thành xong chương trình học đặc cách.
Hồ Thiên Bình cùng Mộc Viên Ma Kết chậm rãi đi đầu. Cự Giải và Song Ngư đi ở phía sau nói chuyện.
Trương Cự Giải cùng Song Ngư đi rất chậm, không muốn ảnh hưởng đến hai người phía trước.
Cự Giải nhìn thẳng, dễ dàng thấy được bàn tay nhỏ nhắn của Ma Kết cùng Thiên Bình đan vào với nhau. Bọn họ từ khi ra khỏi quán ăn đã luôn nắm tay nhau như vậy đi cả đoạn đường dài. Ma Kết ngượng ngùng, Thiên Bình lại bình tĩnh kéo cô đi lên trước, tách biệt khỏi bọn họ mà tận hưởng không gian riêng của mình.
Cự Giải cụp mắt, giọng nói lanh lảnh của Song Ngư ở bên cạnh dường như cũng không còn lọt vào tai cô nữa. Trong vô thức, bỗng nhiên lại nhớ tới Mộc Sơn Xử Nữ.
Thật muốn được cùng anh nắm tay dạo bộ như vậy.