Blue Butterfly

Chương 25: Desire

2 năm sau,

Audrey nhìn vào gương trong phòng mình, bàn tay run rẩy chạm lên ngực mình, khuôn mặt đỏ lên như trái gấc.

Hai năm trước, ngực em như một mặt phẳng như bức tường. Em xem trên tivi thấy rằng những nữ diễn viên có ngực rất nở nang, còn em lại là một màn hình phẳng như vậy. Đôi lúc em cũng tự hỏi rằng mình còn quá bé sao?

Không ngờ, 2 năm sau nó lại to lên và bàn tay của em cũng không thể nắm lấy hết hai quả núi đôi này.

Em chưa nghĩ đến chuyện mua áo ngực, mà ngực mình lại to như thế này làm em rất ngại ngùng khi đối diện với hắn.

Hắn có ghét em khi thấy ngực em to như vậy không?

Audrey mặc chiếc áo rộng thùng thình che đi chỉ mong là hắn đừng để ý bộ ngực của mình đang lớn lên từng ngày.

Em đi xuống lầu, đi vào phòng khách và lấy chiếc gối che lại ngực mình.

- Em đang làm gì thế?_ Hắn đi ngang qua phòng khách hỏi

Audrey lúng túng vơ đại cuốn sách ở đó lên, ngẩng đầu trả lời hắn.

- Em đang... đang... đọc sách!

- Nhưng em cầm nó ngược rồi!

Audrey thấy đúng là chữ ngược rồi liền lật lại, mỉm cười giấu đi sự xấu hổ.

- Được thôi, ta có việc bận phải ra ngoài, em ở nhà ngoan nhé!

Giọng nói hắn không hề mang hàm ý để tâm đến việc làm của em, lạnh lùng rời khỏi nhà làm em vẫn ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Dạo này hắn luôn vội vã, bận rộn đến khi tối mịt mới về. Em vốn không tò mò nhưng em không thể ngủ được nếu thiếu hắn ở bên cạnh.

Audrey nằm dài trên chiếc sofa suy nghĩ, rồi ngủ quên lúc nào không hay.

Khi hắn đã trở về thì trời đã trở tối, hắn nhìn thấy cô bướm nhỏ đang ngủ một cách ngon lành trên ghế. Ngắm cô gái nhỏ này ngủ làm hắn cảm thấy như mọi căng thẳng biến mất, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh.

Em co người lại vì lạnh, đôi mắt nhíu lại chìm trong cõi mưa, chiếc mũi dọc dừa xinh xắn làm tôn lên dáng vẻ ngây thơ của em. Chiếc gối ôm trên ngực đã rơi xuống đất làm để lộ bầu ngực to đang phát triển từng ngày.

Trước đây hắn quá bận rộn để để ý nhưng em dần dần trở thành thiếu nữ mê người làm con người khác sẵn sàng bước vào con đường sa ngã vì em. Hắn đã thấy loáng thoáng bộ ngực em đã to lên, điều đó lúc nào cũng làm hắn khổ sở kiềm chế dục vọng của mình. Đó cũng là một phần lý do hắn luôn về lúc em đã ngủ, hắn sợ mình không kiềm được mà "ăn" lấy cô gái nhỏ này mất.

Cô bướm này... thật là làm cho người ta muốn phạm tội vì em mà!

- Ngài đã về rồi sao?_ Em chợt tỉnh giấc dụi dụi mắt ngồi dậy

- Em đã ngủ quên, cục cưng.

Audrey vẫn còn mơ mơ màng chống tay ngồi dậy, bộ dạng hiện giờ nhìn như một đứa bé lười biếng, em không hề biết bộ ngực của mình đã bị hắn hoàn toàn nhìn thấy và điều đó làm hắn cực kỳ kinh ngạc.

Từ khi nào em trở nên mê người như thế?

- Ngài Tom, chúng ta về phòng ngủ đi!

Một đòn chí mạng! Nếu là người ngoài nhìn vào thì sẽ có suy nghĩ lệch lạc như hắn hiện giờ.

- Đừng bao giờ để cho ai thấy bộ mặt này nhé, Audrey!

Do là quá buồn ngủ, em không hiểu lời nói của hắn, bị hắn bế thốc lên như một nàng công chúa tiến về phòng ngủ của hắn.

Nửa đêm, em chợt mở mắt, nhìn quanh khắp căn phòng. Là phòng của hắn, tự khi nào mà em đã ở đây thế? Không lẽ lúc em đang mê ngủ thì được hắn bế vào sao?

Bàn tay của hắn đặt ngang bụng em, lưng em áp sát vào lòng ngực hắn. Thậm chí em còn nghe thấy tiếng thở đều đều của hắn vang bên tai mình.

Tim của em đập thình thịch không ngừng, em liền nhẹ nhàng quay người lại, khuôn mặt em kề lấy chiếc cổ của hắn. Thật sự rất muốn hôn lên chiếc cổ ấy mà không đánh thức hắn.

Audrey tự nhận mình là người xấu, em mang trong mình tính chiếm hữu rất cao. Em rất ghét ai đó động vào đồ vật của mình, và tất nhiên hắn là của em và em rất muốn chiếm giữ lấy hắn.

Thật xấu xa! Tại sao một cô gái như mình lại có tâm địa độc chiếm ngài ấy cho riêng mình chứ? Em hy vọng rằng hắn cũng sẽ nghĩ như em, biến em trở thành của hắn.

Em ngẩng đầu lên, tự hỏi tại sao lúc ngủ mà hắn vẫn còn đeo cái mặt nạ đó chứ?

Audrey mới nhận ra rằng, em không hề biết rõ khuôn mặt thật của hắn dù đã chung sống 4 năm qua. Dù Evan Carrow đã từng kể em câu chuyện vào 2 năm trước, ngài E. nói hắn rất đẹp trai. Có đúng sự thật như vậy không?

Em nhẹ nhàng dùng tay để kéo mặt nạ lên nhưng đột nhiên bị bàn tay hắn nắm lại, siết thật mạnh làm em khẽ rên lên.

Hắn đã tỉnh giấc, trừng mắt nhìn em.

- Đừng nên làm vậy! Em sẽ gây ra hậu quả khó lường đấy! Bây giờ thì đi ngủ thôi!

Em bị hắn ôm vào lòng, tận hưởng lấy hương vị của riêng hắn từ từ chìm vào giấc ngủ.

...

"Róc...rách..."

Tiếng nước chảy xuống bồn rửa mặt là tiếng động duy nhất làm em bừng tỉnh khỏi cơn u mê tối qua. Em thật sự đã bị làm say đắm!

Audrey cho hai bàn tay vào dòng nước, lấy nước rửa đi khuôn mặt ngờ nghệch của mình, cố gắng làm trôi đi suy nghĩ của mình.

Em ngẩng đầu nhìn bản thân mình trong gương, khuôn mặt ướt sũng, mái tóc vàng óng xõa lòa xòa làm em thấy mình như đang chịu đựng thứ gì đó to tát lắm.

Audrey cởi áo mình ra, để lộ hai bầu ngực đầy đặn trước gương, vuốt tóc ra đằng sau, ngượng ngùng vuốt ve ngực mình, tưởng tượng ra hắn đang chạm vào mình bằng bàn tay thô nhám đó, nói những lời tục tĩu với em.

Hai nhụy hoa ửng đỏ dưới tác động của bàn tay, bộ ngực được em xoa nắn đến tê dại.

- Ngài Tom! Làm ơn chạm vào em đi! Em chịu không nổi rồi!

Tự mình làm được một lúc, Audrey dừng tay lại. Tự mình làm đúng là không đem lại cảm giác sung sướng mình muốn có.

Em không muốn bóc bẽ bản thân mình, em không muốn nói là mình đã yêu hắn, thậm chí thèm khát hắn! Em đang bị làm sao thế này? Yêu sao? Em có biết thế nào là yêu không? Tại sao mọi cảm xúc của em lại xáo trộn như thế này?

Em nắm chặt tay lại phẫn nộ, em không thể chịu cảnh này được rồi.

...