Bước Về Phía Em

Chương 2

Tên truyện: Bước Về Phía Em

Tác giả: Huyết Hải Diên

Nguồn: Wattpad

Cảnh báo:"ĐỨA KHỐN NẠN NÀO DÁM CHUYỂN VER, ĐẠO Ý TƯỞNG THÌ CỨ XÁC ĐỊNH LÀ LÀM CHÓ NHÀ TAO!!!"

...

Ngay tối hôm sau, Thiệu Đình Dương đã bắt đầu thực hiện kế hoạch trả thù. Sau khi ăn tối xong hắn vào phòng của cậu và khóa trái cửa lại, lúc đó Liêu Nhiên đang trong phòng tắm. Khi cậu bước ra thì hoảng sợ khi thấy hắn ngồi chễm chệ trên giường.

"Đ... Đình Dương... có chuyện gì sao?" Liêu Nhiên lúc này chỉ quấn chiếc khăn tắm ở hông nên cảm thấy không được tự nhiên.

Thiệu Đình Dương chợt nở nụ cười kì quái nói:"Tao có thứ muốn cho mày xem!"

Hắn lấy điện thoại ra và bật một đoạn video ngắn lên để cậu xem.

Hình ảnh được chiếu lên chỉ sau vài giây, lập tức Liêu Nhiên hoảng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

"Con xin cha... tha cho con..."

Một cậu bé khoảng mười ba tuổi cả người trần trụi lộ ra những vết thương đẫm máu ở ngực và sau lưng.

Cậu bé quỳ gối run rẩy nắm lấy ống quần của người cậu gọi là cha để cầu xin.

Thế mà gã đàn ông kia lại tức giận hung hằng cầm một cây gậy sắt đập xuồng bả vai gầy yếu của cậu.

Uỳnh!!!

Một đòn đánh nện xuống không chút lưu tình...

"Aaaa..."

Cậu bé đáng thương la hét rất thảm thiết rồi vô lực nằm gục xuống, tay đặt lên nơi vừa bị đánh. Cơ hồ xương bả vai cậu đã bị đánh gãy.

"Thằng vô dụng!!! Tao bảo mày ra ngoài phố bán hàng rong cả ngày mà không đủ tiền cho tao mua thuốc thì đừng có vác mặt về cơ mà!!!!!"

"C... con xin lỗi..."

Gã đó không thèm ngó ngàng gì tới cậu tay rút điện thoại ra gọi.

Thấy vậy, cậu bé vô cùng hoảng loạn, cố nhịn đau mà bò dậy ôm chân gã, gào khóc nói:"Con xin cha... Con hứa sẽ chăm chỉ làm việc mà... Tha lỗi cho con lần này... Cha đừng đem con cho bọn người đó... Con xin cha..."

"TRÁNH RA!!!"

Vụt!!!

Xem đó đó thì kết thúc đoạn video.

Liêu Nhiên xem xong thì hai chân run rẩy đứng không vững nữa. Cậu vô thức ngã phịch xuống sàn, sắc mặt tái mét.

Thiệu Đình Dương thì cười thích thú:"Hay lắm đúng không? Tao xem đoạn sau rồi! Thằng nhóc trong video bị cha nó đem cho một đám người và bị hãm hiếp tập thể!!! Mày có muốn xem không!"

"Tại sao..." Hai hàm răng của cậu va đập vào nhau, giọng nói thì bị đứt quãng:"Tại sao... anh lại có được đoạn video đó?"

"Mày không cần biết! Mày có muốn tao tung đoạn video này lên mạng xã hội không? Còn một đoạn video nữa chiếu cảnh đứa nhóc bị ép đi mua thuốc phiện về cho cha nó!!!"

"Đ... đừng mà..."

"Haha! Thằng nhóc đó chính là mày đúng không???"

"Tôi cầu xin anh..."

Thiệu Đình Dương không nói lời nào bước tới gần cậu.

Bốp!

Hắn dữ tợn giáng cho cậu một quyền vào mặt!

Cậu bị đánh tức mức một bên mặt sưng đỏ lên và ngã ập xuống sàn.

Hắn lại nhấc chân đá vào bụng cậu mấy phát.

"Không muốn tao tung video lên cũng được nhưng mày phải làm theo mệnh lệnh của tao!"

"A!"

Cậu bị hắn đá rất mạnh nên nhất thời hét lên một tiếng.

"Ngậm miệng lại! Mày mà để cha mẹ nghe thấy thì chết với tao!!!"

Liêu Nhiên đành phải nhịn đau cắn chặt môi dưới của mình.

Tại sao chứ??? Cái quá khứ u ám bị chính người cha ruột bạo hành, cậu đã muốn quên đi nó nhưng hắn lại xấu xa đào lên toàn bộ. Hắn... có còn là người nữa không???

Liêu Nhiên sau khi hứng trọn mấy cú đá của hắn thì đã nằm bất tỉnh. Thế nhưng hắn không hề có ý định buông tha cậu.

...

Liêu Nhiên khẽ mở mắt tỉnh lại. Cậu cảm thấy đầu óc đau nhức, toàn thân cũng rất đau. Và cậu phát hiện... mình không thể cử động được.

"Ưm..."

Cậu kịch liệt giãy giụa nhưng không thể thoát khỏi sợi dây thừng trói chặt hai tay cậu với giường ngủ, hai chân cũng bị mở ra ra cố định với hai góc giường.

Thậm chí miệng cậu bị nhét nhăn và một lớp băng dính dán chặt ở ngoài.

Đó vẫn chưa phải tất cả. Chiếc khăn tắm quấn ở hông đã bị lột ra. Thân thể cậu hoàn toàn bại lộ, ngay cả bộ phận sinh dục màu hồng nhạt cũng không có gì che chắn.

"Mày có biết tao thấy mày rất chướng mắt không hả thằng ăn bám!"

Thiệu Đình Dương cũng vừa từ phòng tắm bước ra, trên người mặc áo choàng ngủ mỏng.

"Hưm...ưm..."

Liêu Nhiên không ngừng phát ra những âm tiết vô nghĩa, ánh mắt cầu khẩn nhìn hắn.

"Tao nhịn mày lâu lắm rồi đấy!"

Hắn giọng điệu bực tức bước lên giường cởi dây trói ở cổ chân cậu ra. Hắn tiếp tục cởi áo khoác của mình, dương vật giữa hai chân hắn lộ ra trong trạng thái cương lên, kích thước khiến người ta nhìn mà phát sợ...

Hắn nâng đầu gối cậu lên cao đến khi chạm tới ngực và tách hai mông cậu ra.

Không có bôi trơn, không có màn dạo đầu, hắn cứ thế mà đem dương vật vừa dài vừa cướng đâm một nhát vào bên trong hậu huyệt...

"Ưmmmmm..."

Liêu Nhiên con ngươi co rút, cậu đau đớn ưỡn người ra sau nhưng lại bị hắn đè chặt xuống. Lồng ngực cậu phập phồng, miệng bị bịt kín nên việc hô hấp cũng khó khăn. Cả người cậu phủ một lớp mồ hôi lạnh. Hai mắt cậu chảy lệ, tầm nhìn bị nhòe đi.

Thiệu Đình Dương không hề quan tâm đến cơn đau mà cậu phải chịu. Hắn liên tục rút ra rồi lại cắm vào, dần dần máu tươi từ hậu huyệt cậu chảy ra thấm ướt ga trải giường.

"Tao sẽ chơi chết mày!!!"

Liêu Nhiên bị hắn làm tới mức đầu óc quay cuồng, bị làm tới mức đau như chết đi sống lại. Cơn đau khi bị cưỡng hiếp này... cậu hiểu rõ nhất... Thật sự bây giờ cậu chỉ muốn cắn lưỡi chết đi cho xong!!!