Cảm ơn em đã để anh yêu em

Chương 5

Cuối tuần, Bội Ân đến nhà Phi Bảo chơi. Mà Bội Ân đến chơi một cái là mẹ Phi Bảo mừng rỡ đến nỗi quên luôn sự tồn tại của con gái ruột khiến cô tức lắm. Cô tự nhủ rằng lần sau sẽ không cho con nhỏ 'phản bạn' này về nhà chơi nữa.

Bội Ân ở lại chơi với mẹ Phi Bảo đến tối thì về. Phi Bảo lấy xe đạp chở Bội Ân về nhà.

Trên đường, cô ấy nói với Phi Bảo

"Tao thấy cô có vẻ không được bình thường í. Mày cẩn thận đi, biết đâu cô mắc bệnh nguy hiểm đấy."

"Tao thấy mẹ tao gần đây có vẻ rất kì lạ. Nhưng mắc bệnh nguy hiểm thì chắc không đến nỗi vậy đâu, có lẽ pà do mẹ tao thiếu ngủ."

"Mày đừng có chủ quan."

Bội Ân xuống xe, rồi nói

"Tao về đây, mày nhất định phải cẩn thận, bệnh mẹ mày đang mắc phải có lẽ không phải bệnh bình thường đâu. Có khả năng là..."

Tiễn bạn về một lúc lâu, mà Phi Bảo vẫn chưa thể thoát khỏi những lời nói đó, nếu mẹ cô thật sự bị bệnh nguy hiểm nào đó, thì... Cô không dám nghĩ tiếp mà cắm cúi đạp xe về.

Về đến nhà, Phi Bảo ghé đầu vào bếp, nhìn mẹ cô đang cặm cụi dọn dẹp trong bếp. Cô bước đến, nói với mẹ mình

"Mẹ ơi, để con phụ mẹ nha." Cô nhận chiếc khăn từ tay mẹ, lay bếp đến tủ đựng gia vị, trong đầu vang lại lời nói của Bội Ân, nếu mẹ cô bị bệnh thật thì sao chứ.

"Bảo, con vắt khăn để lau tiếp đi."

"Vâng ạ."

Thấy mẹ chuẩn bị động đến đống chén bát kia, cô nói

"Mẹ, để con rửa cho."

Mẹ cô gạt qua, nói

"Lau bếp đi rồi còn lên học bài. Chén bát cũng ít, do hồi sáng mẹ lười rửa thôi."

Phi Bảo im lặng, cô lau bếp sau đó lên dọn dẹp phòng khách. Nhưng rồi cô bỗng nghĩ lại, biết đâu Bội Ân bị ảo giác rồi nói mình. Những ý nghĩ đó khiến cô vui vẻ hơn chút.

Dọn dẹp phòng khách xong, cô lên nhà chuẩn bị sách vở mai đi học.

Sắp thi rồi, Phi Bảo mở tập vở ra ngồi ôn bài. Cô nhất định phải đạt điểm tốt trong kì thi này.

Vì tinh thần tốt nên Phi Bảo học khá nhanh. Học xong, cô xuống nhà, thấy mẹ mình đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, liên tục xoa lưng.

Cô bước nhẹ đến, khẽ nói

"Để con massage cho mẹ nha."

Mẹ Phi Bảo quay lại rồi nói

"Không cần đâu, con lên học bài đi. "

"Con học bài xong hết rồi ạ."

Mẹ cô im lặng, sau đó tiếp tục nói

"Con phải thi đạt điểm tốt để sau này còn xét học bạ nữa. Con còn phải học đại học nữa, không lên nổi trường đại học là thiệt thòi cho mình đấy con ạ."

Phi Bảo biết, mẹ cô chỉ muốn tốt cho cô. Bà không học lên đại học nên không có bằng cấp và bị người đời khinh rẻ. Vì vậy, cô nói

"Mẹ à, con nhất định sẽ cố gắng ạ."

Sáng hôm sau, Phi Bảo đi học. Vừa đến nơi, Linh Chi đã kéo tay cô, nói

"Nè nè, có lịch thi rồi đó, mày coi đi."

Linh Chi kéo Phi Bảo đến bảng thông báo, chỉ vào lịch thi, khiến cô nhìn mà choáng

Thứ hai (ngày/tháng) Toán (90') Hóa học (45')

Thứ tư (ngày/tháng) Ngoại ngữ (60') Lịch sử (45')

Thứ sáu (ngày/tháng) Ngữ văn (90') Vật lý (45')

...

Trời ơi, với sức học của cô, thi mấy môn chính thi đầu làm sao chuẩn bị tốt được.

Ai nghĩ ra cái lịch thi quái quỷ này vậy trời. Khóc mất.

Haizz...Khóc thì khóc thôi chứ cũng đâu thay đổi được gì, phải thi theo lịch thôi.