Chị họ nhỏ tuổi, tôi yêu chị rồi

Chương 13: Nữ chính hay nữ chính?

Cô nhìn tờ giấy rồi ngắm nhìn bầu trời xanh, nhớ má quá, cô nhìn tờ giấy nhiều đồ thế này khi nào mới xong đây, cô nhìn xuống mặt hoang mang:"Cái gì đây?!", cô cúi xuống là viên ngọc bích, cô nhìn đi nhìn lại là một trong mười loại đá quý, cô tròn mắt sao có thể được không phải rất khó lấy sao, có 1 viên kim cương đỏ đang lăn từ từ vào phòng cô, nhặn nó lên, cô nhìn ra phía cửa có rất nhiều loại đá quý, là ai đang vứt những thứ quý giá này vậy, cô đi theo, cô nhặt từng viên một nó dẫn tới phòng mẹ cô, cô bước vào, là cảnh mẹ cô đang vứt rất rất nhiều đá quý, những viên đá lăn khắp sàn, nó lấp lánh, cô nhìn mẹ,"Mẹ! sao những viên đá quý giá này lại rơi lung tung thế này?", mẹ cô mày mò, "Mẹ không thích chúng nữa", "Mẹ à, mẹ biết có bao nhiêu người muốn có 1 viên mà không được không, mẹ không thích có thể đưa con để con đổi ra tiền mua gạo phát cho dân nghèo mà", me cô ngậm ngùi không thể nghĩ rằng mình lại vung phi như vậy, "Con đem hế chỗ này đi đi, phát cho họ, mẹ xin lỗi vì hành động như thế này, làm việc này trước mặt con", cô cười nhẹ khẽ lắc đầu. Cô trên tay cầm rất nhiều đá quý, chút thời gian đã có đủ 10 thứ, cô cầm nhanh rồi bỏ vào giỏ đồ, còn số còn lại cô mang ra chỗ bán, đổi ra tiền rồi đổi thành gạo. Trong khi đang phát gạo, cô chú ý một tiểu thư trông giống nữ chính, cô phát cho từng người đến cô nữ chính là cuối cùng, cô nhìn từ trên xuống rõ ràng không phải là nhà nghèo hèn gì, nhìn cũng đủ ăn đủ mặc sao lại đến lấy gạo, thức ăn?, cô phát cho cô gái kia rồi ngậm ngùi bám đuôi cô. Đến một ổ chuột cô nhìn, chẳng lẽ nhà cô ấy ở đây sao??, cô đi theo đứng phía cửa sổ là cô thấy nứ chính đang nấu cháo cho một Bà lão lớn tuổi đang nằm mệt mõi trên giường, nữ chính mang chén cháo nóng đến bên bà lão từng muỗng cháo bà đều húp trọn, ăn xong bà lão cảm ơn nữ chính, thì ra bà lão này bị bệnh nằm liệt dường may có nữ chính cứu giúp nên mới thoát nạn. Cô bước vao nữ chính liền sợ hãi, Annabella vọi vàng giải thích. Cô cùng Gemma, đi mua thịt vừa đi vừa nói chuyện say sưa, từ đâu Venn xuất hiện, cô ngậm ngùi suy nghĩ:"", cô đang nghĩ thì Venn kéo tay cô, "Chị là đi đâu từ sáng đến giờ vậy", " Tôi phát lương thực cho người nghèo", anh cau mày, "Sao không nói tôi biết", cô bỉu môi, " Tại sao tôi phải báo cáo với anh, tôi là chị anh đấy", anh cười nhếch, "Thế chị chấp nhận làm bà chị lớn tuổi rồi á", cô cau mày, "Anh là muốn ăn đánh mà", cô quay sang thấy Gemma đang nhìn Venn rất nhiều có vẻ nam nữ chính gặp nhau thật rồi không nên gián đoạn, cô định trốn thì anh kéo cô lại, "Tiểu thư Annabella muốn trốn đi đâu", cô gái kia nghe cái tên'Annabella' thì sờn gai óc, nãy giờ tiểu thư hiền lành này là tiểu thư được mệnh danh tiểu thư độc ác sao?. Gemma mắt mở to, "Tiểu thư Annabella tôi xin lỗi vì không biết người, tiểu thư cứ việc xử lí tôi ạ". Cô nhìn Venn với ánh mắt giết người, tại sao lại nói vớ vẫn lúc này chư, cô lắc lắc đầu, "Khôngg sao hết, cứ bình thường đi như vậy tôi ngại lắm". Nói chuyện một lúc cô chào tạm biệt Gemma rồi còng cổ Venn đi về đúng là một đứa trẻ, ăn nói không chút suy nghĩ, cô vác Venn về trong truyện có nói nữ chính vè nam chính gặp nhau rồi cả 2 chăm sóc cho bà cụ mà, cô suy nghĩ mãi về truyện thì trời cũng đã trở xám đen, sắp mưa rồi, cô đang nằm đắp chăn sắp ngủ thì chú máy xuất hiện lay người cô, cô ghét nhất khi cô đang ngủ mà bị làm phiền cô đánh chó máy một cái, rồi nhận về cái đau tay vì chó máy làm bằng kim loại, sắt tay da thịt làm sao làm nó đau, cô cay cú nắm mủi nó mà nhấn mạnh, đây rồi điểm yếu, nó đau đớn, "Đừng đau... đau..., mau đi lấy đồ mà chuyển thời gian nhanh..., có đủ đồ cần thiết chưa, thời gian thích hợp tới rồi", cô thả nó ra lấy nững thứ nó cần, nó làm cái gì đó rồi đưa cô một tờ giấy nhỏ, chỉ cần cô cầm nó ngủ tới sáng thì mai cô tỉnh dậy thời gian sẽ trôi qua, cô sẽ biến thành 18 tuổi", cô cầm giấy rồi từ từ chìm vào giấc nghủ.