Dư Hạ Tình Nồng

Chương 2: Chạm mặt

Sau lễ nghi thức khởi đầu học kỳ mới kết thúc, diễn đàn của Tam Trung lúc này bị bùng phát dữ dội.

Học sinh A: [Trời ơi Ngô Tề nhìn vậy mà đưa mũ cho Hạ Thịnh Hàm, quá galant rồi]

Học sinh B: [Đây là lần đầu tiên trong lịch sử cột cờ Tam Trung chân truyền có người bị phạt đứng đó, không biết là họ đã phạm phải tội gì]

Học sinh C reply: [Lầu trên à không phải là do Hạ đầu gấu lại đánh nữ sinh nào đó chứ?]

B bất bình: [Không thể nào, tai mắt tôi khắp nơi, sáng nay vốn dĩ yên bình, Hạ Thịnh Hàm cũng không đánh người]

A lúc này cào phím: [Tôi tình cờ đi ngang phòng giám thị nghe Vương đầu hói bảo rằng Hạ đầu gấu yêu sớm]

C hốt hoảng: [Đệt, yêu sớm? Chẳng lẽ yêu đương với Ngô chót trường?]

B khóc tiếng chó: [Thật ư? Tôi còn đang định tỏ tình với Hạ Thịnh Hàm đây, ôi Hạ mỹ nữ không thể quen với Ngô Tề được, cậu ta học dốt làm sao dạy kèm cô ấy]

Chỉ trong một buổi sáng dưới bài hashtag mới nhất đều là bình luận liên quan tới việc đứng dưới cột cờ của Hạ Thịnh Hàm, Ngô Tề. Trong khi diễn đàn đang sôi nổi, một góc nào đó Ngô Tề cõng Hạ Thịnh Hàm trên lưng chạy như ăn cướp vào phòng y tế. Thở hồng hộc như trâu như bò.

“Cô Nhậm, phiền cô khám cho Hàm ca, cậu ấy ngất xỉu”

Người phụ nữ trung niên mặc blouse trắng nghe vậy liền quay đầu nhìn, đo thân nhiệt cho Hạ Thịnh Hàm.

“Sốt ba mươi tám độ, còn đứng dưới nắng lâu như vậy, bạn học Ngô em ra ngoài đi”

“Vậy được…phiền cô rồi”

Sau khi Ngô Tề ra ngoài, Nhậm lão sư thuận tay khoá cửa, cởi áo của Hạ Thịnh Hàm ra, bắt đầu lau nước ấm, rồi tiêm cho cô một mũi hạ sốt nhanh chóng, chuyện Hạ Thịnh Hàm tỉnh lại đã là một tiếng sau.

Giọng cô uể oải: “Tề da đen đưa em đến đây à?”

Cô Nhậm gật đầu: “Em ấy nói em ngất xỉu, chắc đang lo lắng lắm, Ngô Tề bên ngoài, em ra với em ấy đi, cô đưa cho em một ít thuốc, có để luôn hướng dẫn trong đó.”

Cầm bịch thuốc nhét trong túi quần đồng phục, Hạ Thịnh Hàm bước xuống giường mang lại giày, trước khi đóng cửa lên tiếng “Cảm ơn cô Nhậm”

Nói rồi đi ra ngoài, nhìn trái nhìn phải cũng không thấy bóng dáng Ngô Tề đâu, nghĩ rằng cậu ta có khả năng về lớp, cô đảo chân bước lên cầu thang.

Vừa quẹo vào hành lang đã ập tới tiếng ồn ào cãi nhau không dứt.

Hạ Thịnh Hàm đi nhanh về phía trước, vượt qua một đám người chen kín cô đã nhìn thấy bóng dáng Ngô Tề ở giữa đám đông, nam sinh cao to mệnh danh rụt rè vậy mà đang túm cổ người khác đánh nhau.

Cô xông đến đằng trước Ngô Tề cản lại.

“Các người đang làm gì vậy hả? Có biết giám thị ngay sát đây không mà đánh nhau”

Ngô Tề kéo Hạ Thịnh Hàm ra phía sau lưng mình, tiếp tục túm cổ áo nam sinh kia hùng hổ chửi bới.

“Con mẹ mày mày dám nói xấu Hàm ca tao đánh cho mày không còn răng ăn cháo”

Hạ Thịnh Hàm nghe vậy thở dài, chuyện Ngô Tề bị nữ sinh bắt nạt trước đây cậu nhẫn nhịn mặc kệ thế nào cũng được, nhưng đụng đến Hạ Thịnh Hàm cậu liền trở thành một người khác, bất kể nam hay nữ cậu quyết đòi lại công bằng cho Hạ Thịnh Hàm… bằng vũ lực.

Nam sinh kia cũng không yếu thế, lớn tiếng đáp trả đặc mùi giọng địa phương.

“Cái thằng bám váy con gái như mày tao sợ chắc”

Nói xong liền đấm một cú vào mặt Ngô Tề.

Vừa mới hạ sốt nên cơ thể Hạ Thịnh Hàm vẫn còn rất yếu ớt, hành lang vừa hẹp lại còn đông người chen lấn, chẳng mấy chốc Hạ Thịnh Hàm mất thăng bằng chao đảo ngã xuống đất.

Lúc này một giọng nói của nam sinh thâm trầm vang lên: "Các người quậy đủ chưa?”

Một câu nói khiến đám đông đang ồn ào bỗng im bặt. Anh đi đến đâu thì hàng người chật chội nhanh chóng tản ra đến đó, ngay cả Hạ Thịnh Hàm cũng cảm nhận được tiếng bước chân lặng lẽ đang bước tới rất gần mình.

Nhìn Hạ Thịnh Hàm còn đang ôm tay ngã dưới đất, không nói không rằng anh cúi người đỡ cô đứng dậy rồi đi ngang qua, dừng trước mặt hai nam sinh gây chuyện.

Hạ Thịnh Hàm không kịp nhìn mặt, duy chỉ có một mùi bạc hà thoang thoảng xông vào mũi cô, đến khi cô hồi phục ý thức ngước lên, người đó đã đưa lưng về phía cô rồi.

Lúc này nữ sinh sau cô nhỏ giọng thì thầm với bạn: “Là Dư Gia Hứa đó trời ạ, đẹp trai quá đi mất”

Hạ Thịnh Hàm hít thở không thông, cắn cắn môi mím lại, là học thần.

Lúc này Ngô Tề mới sực nhớ sức khoẻ Hạ Thịnh Hàm đang không tốt, liền quay đầu nắm bả vai cô nhìn trước nhìn sau, nhẹ giọng:

“Cậu không sao chứ? Có khoẻ hơn chưa”

Hạ Thịnh Hàm không trả lời, đưa tay giật lấy balo của mình trong tay Ngô Tề rồi khoác lên vai, chuẩn bị quay đi.

“Tôi chưa hề để cậu rời khỏi”

Còn chưa kịp bước, tiếng nói thâm trầm kia lại cất lên, lần này cô biết, là nói cô.

Ngô Tề thay cô bất bình: “Cậu đừng tưởng bản thân học hành giỏi giang được thầy cô yêu thích là có thể quản chúng tôi”

Dư Gia Hứa lúc này mới quay đầu lại, ánh mắt tỏ ra lười nhác “Tôi không rảnh để quản các cậu, tôi tới đây chỉ để nhắc nhở, thầy Vương còn đang đợi cậu”

Nói xong liền rũ mắt xuống người Hạ Thịnh Hàm “Cả cậu nữa”

Đút tay vào túi quần, Dư Gia Hứa nói tiếp: “Giải tán hết đi, còn ba cậu theo tôi vào phòng giám thị”

Tất nhiên, đánh nhau trong trường là tội không thể cho qua, đám đông rất nhanh việc ai người đó làm, Dư Gia Hứa đi đầu tiên, đằng sau là Ngô Tề cùng Hạ Thịnh Hàm, sau cùng là nam sinh đã gây gổ với Ngô rụt rè.

Diễn đàn của trường lại được phen bùng nổ đợt hai trong ngày.

Ban mai hường phấn: [Mẹ nó Dư Gia Hứa quá soái rồi, tay không dẹp giặc là có thật]

Gấu Teddy chau mày: [Còn phải nói người ta là ai cơ chứ, Vương đầu hói còn phải nể Dư Gia Hứa vài phần, Hạ đầu gấu làm sao có thể không nghe]

Chân mang guốc pha-lê: [Lần này Hạ Thịnh Hàm ngồi không cũng dính đạn, ai nha sao hôm nay tôi lại không đến trường cơ chứ, bỏ bao nhiêu thứ hay ho, các cậu nói xem Hạ đầu gấu hôm nay nói mấy chữ?]

Đội mũ ngà voi: [Đệt, Hạ đầu gấu ban nãy phun tận mười tám chữ đó]

Lông gà màu be: [Giọng cũng quá hay đi, các người xem ảnh kia, Dư học thần đỡ Hạ đầu gấu, sao tôi thấy tổ hợp nhan sắc này vừa mắt quá]

Ban mai hường phấn reply: [Chủ thớt bị ngáo lông vịt hả? Dư Gia Hứa xưa nay không gần nữ sắc, càng không để tâm nữ sinh, yêu cầu cậu xoá bình luận gán ghép couple]

Lúc này phía đông nam trường Tam Trung, là dãy nhà lớn nhất đối diện khối lớp 11, Hạ Thịnh Hàm liếc mắt nhìn bảng màu xanh biển trước phòng đề ‘Phòng Giám Thị’ cô hít một hơi rồi theo chân các nam sinh đi vào, không thể phủ nhận, đây là lần đầu tiên Hạ Thịnh Hàm tới nơi này, năm học trước có dạy dỗ nữ sinh mấy lần nhưng đều không có ai dám tố cáo, bởi lẽ họ thấy hành động đó là trượng nghĩa liền bao che cho Hạ Thịnh Hàm.

Vương Tổ Hành trên tay cầm một sấp tài liệu đặt mạnh xuống mặt bàn, giọng điệu như sấm rền bên tai.

“Hạ Thịnh Hàm, Ngô Tề, Trần Lỗi, ba người các em học hành đều không tới nơi tới chốn, điểm thi phân ban vừa rồi lại kém như vậy, không lo học tập, còn tụ tập đánh nhau, đây là giáo dưỡng Tam Trung chân truyền dạy các em sao?”

Vương đầu hói uống ngụm nước tiếp tục “Các em không thể noi gương bạn học Dư Gia Hứa hay sao? Năm nay đã là lớp 11, sang năm đã phải chuẩn bị thi đại học, các em nhìn thành tích của mình xem, liệu có vào được cổng trường đại học hay không?”

“Ngô Tề và Trần Lỗi nền tảng học vốn dĩ thấp hơn Hạ Thịnh Hàm, em còn có thể nâng đỡ được” – nói xong bèn đem một tập tài liệu đưa cho Dư Gia Hứa

“Từ hôm nay trở đi Hạ Thịnh Hàm 11B chuyển sang ban lớp chọn 11A, lát nữa em đi theo Dư Gia Hứa về lớp, cậu ấy sẽ giúp đỡ em học tập”

Vương Tổ Hành vừa dứt lời cả bầu không khí liền thay đổi.

Ngô Tề to miệng nhất “Cái gì cơ?”

Hạ đầu gấu nhịn không được từ chối “Em không muốn”

Dư học thần cũng gật đầu, nhẹ nhàng đả kích “Thành tích cậu ấy kém như vậy, vào lớp chọn chắc chắn sẽ kéo theo thành tích của cả lớp đi xuống”

Hạ Thịnh Hàm nhướn mày quay sang Dư Gia Hứa, rất không vui “Cậu nghĩ tôi cản trở con đường học tập của cậu?”

Dư Gia Hứa nghiêng đầu “Còn không phải?”

Ngô Tề nghe Dư Gia Hứa miệt thị Hạ Thịnh Hàm, cậu quên mất đang ở phòng giám thị, đối diện là Vương đầu hói, rất hùng hổ đẩy mạnh Dư Gia Hứa.

“Khốn kiếp, cậu là cái thá gì mà khinh thường Hàm ca”

“Đủ rồi Ngô Tề” – Hạ Thịnh Hàm mắng trong bụng, hôm nay Tề da đen ăn phải gan hùm rồi hay gì.

Vương đầu hói đập bàn quát lớn “Ngô Tề ngày mai mời phụ huynh đến trường gặp tôi, Trần Lỗi cũng thế, Hạ Thịnh Hàm về viết bản kiểm điểm mai nộp lên đây cho tôi, không còn việc gì nữa các em mau về lớp đi”

Ra khỏi phòng giám thị bốn người liền chia năm xẻ bảy hướng đi khác nhau, ngoại trừ Trần Lỗi cúp học thì lớp của Dư Gia Hứa, Hạ đầu gấu và Ngô nhút nhát đều cạnh nhau, dọc đường đi Ngô Tề không vui mở miệng trước.

“Hàm ca cậu về lớp trước đi, tớ xuống phòng y tế xử lý vết thương một chút, tan học tớ qua đón cậu”

Hạ Thịnh Hàm im lặng, Ngô Tề biết cô vẫn còn giận cậu vì đánh nhau với Trần Lỗi. Mặc dù không cam tâm nhưng vẫn đi xuống cầu thang, trong lúc này chỉ còn lại Dư Gia Hứa nãy giờ vẫn khoan thai bước đi phía trước.

“Dư Gia Hứa”

Nghe tiếng người đằng sau gọi, Dư Gia Hứa dừng chân, quay đầu hỏi lại “Cậu gọi tôi?”

Hạ Thịnh Hàm cười khẩy “Ở trường này còn có người nào khác ngoài cậu tên Dư Gia Hứa sao?”

Anh bước tới lại gần cô, khi khoảng cách còn lại một mét, anh hỏi:

“Cậu có việc gì?”

Hạ Thịnh Hàm nhún vai “Cũng đơn giản thôi, tôi biết Vương đầu hói nể cậu, phiền cậu nói ông ta trả tôi về 11B”

Dư Gia Hứa cầm tài liệu trong tay vỗ bộp bộp, giọng nói có chín phần tẻ nhạt “Cậu đánh giá tôi quá cao rồi đấy, tôi chỉ là học sinh của Tam Trung, những việc trong khả năng của tôi tôi sẽ làm”

“Ví dụ?”

“Ví dụ như…kèm cậu học tập chẳng hạn, để cậu không làm tuột thành tích chuyên cần của ban lớp chọn”

Dư Gia Hứa không đợi cô phản bác, lấp luôn hy vọng của cô “Có bao nhiêu người muốn vào lớp chọn còn không được đấy, đừng lôi thôi ở đó nữa, rất tốn thời gian của tôi”

Nội tâm Hạ Thịnh Hàm rỉ máu, vốn dĩ tưởng sau vụ ồn ào này sẽ được chuyển qua 11C, không ngờ, tên cô lại có một ngày lọt vào danh sách lớp toàn học bá.

Vừa bước gần đến lớp học, Hạ Thịnh Hàm đã nghe tiếng các nam sinh truyền tới.

“Mau vào chỗ đi, Gia Hứa về rồi”

“Nhìn cậu ấy không vui lắm, chẳng lẽ là bài thi vừa rồi điểm bị out khỏi top 1?”

Hạ Thịnh Hàm nghĩ thầm, đại học thần có ngày sẽ đứng thứ hai toàn trường sao? Nghĩ cũng thấy không thể.

Phút chốc đã theo chân của Dư Gia Hứa đứng trên bục giảng, cô không khỏi cảm thán, lớp chọn có khác, toàn học bá có khác, chỉ cần Dư Gia Hứa nhíu mày cả lớp liền im ắng đến bất động.

Ước chừng vài phút sau, Dư Gia Hứa mở miệng đánh tan bầu không khí ngập ngừng.

“Tôi vừa trở về từ phòng giám thị, thầy Vương đã làm thủ tục chuyển lớp của Hạ Thịnh Hàm sang lớp chọn, từ nay cô ấy là một phần của lớp chúng ta”

Hạ Thịnh Hàm cảm giác được sống lưng lạnh buốt.

Dư Gia Hứa vừa dứt lời, căn phòng đột nhiên lại trở nên ồn ào.

“Không phải chứ điểm thi phân ban của Hạ Thịnh Hàm vừa rồi còn chưa đạt điểm chuẩn, làm sao lại vào lớp chọn?”

“Không nói tới số điểm, chỉ riêng xét về đạo đức thì cô ta đã không đủ tiêu chuẩn vào lớp mình rồi”

“Có khi nào cô ta là con ngoài giá thú của Vương đầu hói không?”

Gương mặt Hạ Thịnh Hàm đã đen tới cực điểm, nói cô học dốt cô còn chấp nhận được, bảo cô lưu manh thì có hơi quá đáng rồi đó, từ lúc lên cao trung cô chỉ đánh nhau có vài lần, hơn nữa là bọn họ chọc đến Ngô Tề trước, vậy thì thôi đi, còn suy diễn cô là con rơi của lão đầu hói, xem ra học nhiều quá não cũng lệch lạc.

Dư Gia Hứa đảo mắt nhìn quanh.

“Các bạn học…có ý kiến?”

Một nam sinh khá cao ráo, chỗ ngồi gần cuối lớp học vươn vai nói lớn.

“Được rồi Gia Hứa, chẳng ai có ý kiến gì đâu, cậu xác định bạn học Hạ đây không kéo thành tích của lớp mình xuống?”

Hạ Thịnh Hàm nhướn mi nhìn, cô biết người này, hạng hai toàn trường chỉ xếp sau học thần Dư Gia Hứa, Cố Nghiêm.

Cô biết bản thân mình học không giỏi, nhưng dẫu sao cũng đã từng là học sinh gương mẫu, đả kích cô công khai thế này có chút mất mặt.

Dư Gia Hứa quay đầu nhìn Hạ Thịnh Hàm, vừa đúng lúc cô cũng ngó anh, bắt gặp đôi mắt to long lanh, môi nhỏ mím lại trông rất uất ức, Dư Gia Hứa trả lời Cố Nghiêm ngắn gọn súc tích.

“Ừ”

“Có cậu đảm bảo, tôi tin” – Cố Nghiêm chống một tay lên cằm, đáp lại cợt nhả.

Học sinh xung quanh nhịn không được đưa mắt nhìn nhau, trong đầu ai cũng có một dòng chữ chạy ngang ‘hạng nhất và hạng hai đều đã đồng ý, các hạng tôm tép phía sau có thể chống đối sao? Đáp án tất nhiên là không’.

Nhờ có sự ‘bảo kê’ của Dư Gia Hứa, Hạ Thịnh Hàm liền gia nhập ban lớp chọn một cách nhanh chóng.

Thở hắt ra một hơi, Hạ Thịnh Hàm nói nhỏ.

“Này, tôi ngồi ở đâu?”

Ở lớp cũ vì thành tích không tốt, cô luôn chọn ngồi phía dưới cùng, một là để tránh giáo viên chú ý tới, hai là để ra về chạy cho nhanh. Nhưng lớp chọn bàn ghế cũng khác lớp thường, các lớp khác học sinh đều ngồi riêng biệt từng cá nhân, nhưng đến lớp học bá…hai người phải ngồi chung ư?

Cô trước đó đã nhìn toàn bộ, dãy bàn phía dưới cùng đều có chủ nhân hết rồi, chỉ riêng ở giữa lớp có một khoảng trống, cô nhìn thế nào cũng đủ cho hai người ngồi, Hạ Thịnh Hàm tức lồng ngực ‘chỗ đó đừng nói là của Dư học thần nha’

Quả nhiên.

“Cậu nhìn xem lớp này còn chỗ nào trống?”

Nói rồi Dư Gia Hứa bước xuống ngồi vào chỗ, Hạ Thịnh Hàm cắn môi máy móc bước theo.

Vừa đặt mông xuống ghế cô đã thấy Cố Nghiêm bàn sau đặt tay lên vai Dư Gia Hứa, giọng nói ranh rãnh chỉ để hai người nghe được.

“Nghe đồn Dư học thần không gần nữ giới cơ mà”

Dư Gia Hứa nhướn mi “Cậu không thấy chỉ có chỗ này là còn chỗ thôi hả?”

Cố Nghiêm cười toe toét.

“Cậu có thể đổi chỗ với tôi”

Dư Gia Hứa nhàm chán hất tay cậu ra, từ chối: “Không thể. Chỗ của cậu xa thế kia, tôi nhìn không rõ bảng”

WTF! Chỉ là bàn trước bàn sau, cách nhau không tới một sải chân, sao qua miệng học thần điểm toán luôn cao ngất lại biến thành ‘tôi đầu sông anh cuối sông’ thế này.

Cố Nghiêm mặt đen như đít nồi, bất mãn nhìn Hạ Thịnh Hàm bên cạnh, dáng không cao, mặt mũi cũng không sắc sảo, học hành kém, tính tình thì nhạt hơn nước ốc, nhìn tổng thể chẳng có chỗ nào hấp dẫn người khác.

Bất quá có đôi mắt to tròn, lông mi cong, tóc dài màu đen truyền thống thêm nước da trắng ngần cùng đôi môi hồng tự nhiên vẫn là có chút giống con gái.

Cố hạng hai nhíu mày, gu của học thần quả nhiên cũng khác người bình thường.

Hết Chương 2.