Hôm qua, người hệ thống tự cho là nữ chính đã xuất hiện. Mà làm thế quái nào người đó lại là đứa con gái bé bỏng của em gái thân yêu của Eirina- Liaza chứ?!
Vậy là khi biết Liaza là người thương của Adela thì Eirina sôi tiết lên hãm hại chính cháu gái mình hả?!
Tình tiết này quá sức cẩu huyết rồi…
Mà nhắc tới hệ thống vô dụng kia mới nhớ, từ sau khi gán con bé Liaza vô cái chức nữ chính thì đột nhiên im lìm, không có chút liên lạc. Chẳng biết nó đang làm cái quỷ gì nữa.
Nói đến Liaza thì lại thấy bực, vừa hôm qua nó đến xong, đi tham quan dinh thự đủ thứ, quen chút liền liên lạc với đám bạn, gọi bọn nó đến chơi đùa đủ kiểu. Eirina cũng thấy phiền nhưng hôm qua lại quá mức bận, công việc nhiều, ngồi làm năng suất nhất cũng đến sáng sớm mới xong, thật sự không có thời gian trách móc. Dù rằng đây là nữ chính nhưng tính tuổi tác thì Eirina hơn gấp đôi một chút, thế nào cũng được coi là bậc cha mẹ mà nó nói chuyện như mấy đứa bạn không bằng ấy. Chưa kể Liaza còn đối xử với người hầu của Eirina rất khắc nghiệt, sai chút là vả, khi cô đi qua nhiều người vẫn đang khóc thút thít. Đây là thể loại nữ chính gì hả?
Nếu tính cách hiện tại như này chắc cốt truyện sẽ diễn biến theo kiểu vì yêu nam chính nên nữ chính quyết tâm thay đổi để phù hợp với người tốt như vậy. Haizz… quá mức đại trà rồi…
Gặp qua cả hai nhân vật chính thì Eirina mới phát hiện, câu chuyện này quá mức bình thường, được cái là ai cũng đều xinh đẹp. Cốt truyện nhất định sẽ đi theo một lối nội dung cũ mèm, không có gì đặc sắc.
Buổi tối đến, như mọi ngày, sau khi xử lí xong một đống văn kiện công vụ nhưng sớm hơn chút nên Eirina muốn về phòng để nghỉ ngơi. Dù cho linh hồn mới đôi mươi nhưng cơ thể cũng đã dần lão hóa rồi. Dạo gần đây công việc còn ngày càng tăng nên xương xẩu nhức hết một lượt. Nhan sắc cùng thân hình dù chịu nhiều quá trình kinh khủng như vậy nhưng cũng không thay đổi là bao. Mà quả thật không biết Eirina lúc trước có dưỡng nhan sắc bằng cách mới mẻ nào không nữa.
Eirina một tay giữ vai bên, tay còn lại xoay vài vòng cùng nghiêng đầu qua lại giãn gân cốt đôi chút. Xong việc liền bổ nhào xuống chiếc giường êm ái, vì đã mệt mỏi nên cô ngủ rất nhanh. Vừa nhắm mắt được vài phút thì nghe thấy mấy tiếng rầm rầm to đùng như sấm chớp. Nhưng mà nay đâu có mưa?
Eirina vội đúng dậy, mắt vẫn muốn nhắm vào nhưng ý thức miễn cưỡng đi. Đi một vòng quanh hành lang thì thấy bên ngoài làm gì có hạt mưa nào, không những thế mà trăng sao còn rất sáng nữa. Thêm một đoạn nữa cô thấy một căn phòng phát ra ánh sáng giữa màn đêm, những người hầu bên ngoài thì lo lắng đủ kiểu. Vì tò mò nên Eirina chạy lại xem, hỏi: “Có chuyện gì mà nửa đêm vẫn còn ở đây?”
Một người hầu ấp úng đáp: “Cô… cô gái, à không, vị tiểu thư hôm qua mới đến có mời bạn đến chơi… nhưng bọn họ đùa rất lớn chúng thần không ngủ được… Rồi cùng nhau ra đây định nói… nhưng… lại sợ… người ở trong toàn là quý tộc… thần… thần không dám…”
Eirina nói: “Tiếng động lớn vừa nãy là do họ làm?”
Đám người hầu tranh nhau gật đầu lia lịa. Eirina thở dài một hơi, phẩy phẩy tay nói: “Đi về trước đi, để ta giải quyết.”
Đám người vâng lời, nhanh chóng chạy về, Eirina thở dài lần nữa, quyết tâm đẩy cửa. Thấy người ở trong vẫn tiếp tục cười ha hả, lấy chăn gối đập nhau, lung tung phèng hết lên. Thấy thế Eirina tức giận quát: “NGỪNG HẾT NGAY!”
Trong chốc lát mọi người ngừng lại nhưng sau đó lại tiếp tục. Một người trong đám chạy ra, nhìn Eirina một lát, cả gan lướt nhẹ tay lên mặt cô, đùa cợt, nói: “Ầy, người hầu dạo này đều đẹp vậy sao? Đáng tiếc, nếu là tiểu thư nhà lành ta nhất định sẽ lấy về làm thiếp~”
Mấy người còn lại nghe xong đều cười một trận hả hê, một người nói: “Người ta nếu là tiểu thư nhà lành thì sẽ chẳng cưới cậu đâu.”
Nghe xong Eirina không kìm được tức giận hơn, nói: “Có giỏi thì ngậm mồm vào!”
Cậu trai vừa nãy bắt đầu giở thói đại thiếu gia, giơ tay tát Eirina một cái rồi nói: “Người hầu dạo này to gan quá nhỉ. Biết bọn ta là ai không?”
Eirina bị tát một cái đau vào mặt, không nhịn được mà tát lại, mắng: “Vậy ngươi biết ta là ai không?! Cái thứ quý tộc có học mà vô đạo đức này!”
Câu trai kia đang định tát Eirina cái nữa thì Liaza từ trong phòng tắm chạy ra nói: “Dừng! Mau dừng lại! Đấy là Eirina Odette!”
Nghe đến cái tên này tất cả đều khựng lại, người đầy mô hôi chảy, riêng cậu con trai kia thì run lẩy bẩy, người cứng thành một cục. Eirina vòng đến chỗ ‘cháu gái’ thân yêu, nói với nó: “Cháu à, bạn dù sao cũng phải chọn, đừng để ta nói câu này thêm lần nào nữa. Ta vẫn chưa đồng ý cho cháu ở đây đâu, ở nhà thế nào thì ở đây tém tém lại.”
Sau đó quay sang những người còn lại cười nhẹ nhàng như lấy dao cùn cắt thịt, nói: “Các vị nói mình là quý tộc đúng không? Thuộc nhà nào vậy? À, không cần nói đâu, ta tự tra cũng được.”
Nói xong vòng ra cửa, nhẹ nhàng đóng từ từ nó lại kèm theo câu nói: “Chúc ngủ ngon. Chúng ta gặp lại ở ‘thương trường’ nhé các vị ‘chủ nhân’.”