Gả vào hào môn: Cuộc chiến màn ảnh

Chương 14

Thiệu Nguyệt Nhã ngồi trên xe, tâm trạng không còn căng thẳng như lúc trước, nhưng vẫn có sự cảnh giác với Bách Liệt Thành. Dù sao cả hai người cũng chỉ mới gặp nhau ngày hôm qua, thời gian nói chuyện cũng không nhiều. Mặc dù Bách Liệt luôn có thái độ hoà nhã, lịch thiệp còn có vẻ rất thân cận với bà ngoại cô, nhưng Thiệu Nguyệt Nhã vẫn có gì đó bài xích với người đàn ông ưu tú này.

“Thiệu tiểu thư chưa ăn sáng nhỉ? Tôi mới được giới thiệu một tiệm trà bánh rất ngon, Thiệu tiểu thư có muốn thử…”

“Không cần. Tôi ăn sáng tại nhà được rồi. Hôm nay tôi còn có việc nên không tiện lắm.”

“Thiệu tiểu thư coi như nể mặt tôi đi. Khó khăn lắm tôi mới đặt được bàn, bây giờ mà huỷ thì tiếc lắm…”

“Vậy thì…. cung kính không bằng tuân mệnh.”

Nằm trong top tiệm trà bánh số 1 thành phố, Une étoile Tea trên một con phố sầm uất. Không gian tiệm trà được thiết kế đậm chất nước Pháp với từng góc nhỏ được chăm chút tỉ mỉ, sang trọng và hơi hướng cổ điển. Nội thất bên trong được thiết kế ấn tượng, ấm cúng với tông màu trầm ấm. Điểm nhấn là cửa sổ lớn bằng kính trên tường khiến người ngồi trong quán có tầm nhìn vô cùng đẹp. Nhờ đó tạo cảm giác dễ chịu, không quá cầu kì nhưng vẫn rất tinh tế và sang trọng. Điều khiến Thiệu Nguyệt Nhã ấn tượng nhất là trần nhà được thiết kế mái vòm từ kính với những hoạ tiết đầy màu sắc vô cùng sống động, rực rỡ.

Bách Liệt Thành dẫn cô lên tầng hai của tiệm, nơi họ ngồi là ban công hướng ra hồ Dạ Nguyệt. Mái hiên trồng giàn hoa hồng leo được chăm sóc vô cùng tỉ mỉ, màu hồng tinh tế cùng mùi hương nồng nàn quyến rũ khiến không khí ban công trở nên lãng mạn và tươi mới. Thỉnh thoảng, một cơn gió nhẹ lướt qua khiến những bông hoa khẽ rung rinh, mùi hương hoa hồng được gió đem toả khắp không gian.

Nữ nhân viên bước đến bàn, đưa menu cho hai người, thỉnh thoảng ánh mắt vụng trộm liếc nhìn hai vị khách. Hai người bọn họ ở cùng một chỗ vô cùng hài hoà, tinh tế, cùng với khung cảnh lãng mạn của tiệm trà khiến cho cả hai càng trở nên đầy sức hút hơn. Cô gái thầm cảm thán hai người này thật xứng đôi, lại còn vô cùng tao nhã, lịch thiệp.

Thiệu Nguyệt Nhã nhìn vào menu, mặc dù bà cô Hà Giai Kỳ rất thích uống trà, lại dạy cô kĩ nghệ pha trà, nhưng quả thực Thiệu Nguyệt Nhã không mấy làm hứng thú với loại đồ uống này. Thấy cô đang phân vân không biết nên chọn gì, Bách Liệt Thành gọi hộ cô

“Cho chúng tôi một bình trà Earl Grey, một bánh Pain au chocolat , hai chiếc bánh Scone và một Tiramisu truyền thống.”

Bình trà Earl Grey đen màu hổ phách sẫm, hương vị gì đó ấm áp, trầm lắng, tinh tế, sang trọng…rất khó tả. Kết hợp với tinh dầu quả Bergamot với hương thơm nhẹ nhàng, tự nhiên cũng rất quyến rũ, sang trọng. Bách Liệt Thành rót trà cho Thiệu Nguyệt Nhã, hương thơm trà lan toả khiến cho tinh thần cô bớt căng thẳng hơn. Thiệu Nguyệt Nhã cầm ly trà khẽ nhâm nhi, vị trà nhẹ nhàng,thơm ngọt, thoang thoảng chua và đắng của tinh dầu quả. Bách Liệt Thành dịu dàng nở nụ cười, đặt đĩa bánh Scone về phía cô, sau đó từ tốn thưởng thức trà.

“Thiệu tiểu thư nếm thử món bánh này đi. Nó là món bánh cơ bản mà mỗi tiệc trà của người Anh.”

Thiệu Nguyễn Nhã nếm thử một miếng, bánh mềm xốp, kết hợp cùng kem đông sánh mịn, thơm ngậy và mứt dâu tây dẻo ngọt, hòa quyện nhuần nhuyễn tạo nên hương vị quyến rũ. Vị ngọt, thơm của miếng bánh át đi vị chát của ly trà, vị thanh mát của trà giúp cho bánh không bị ngậy.

“Rất ngon. Bách tiên sinh rất biết thưởng thức nhỉ?”

“Cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ thôi. Cô Hà mới là người biết thưởng trà chứ tôi chỉ là hạng tục tử thôi.”

“Bách tiên sinh quá lời rồi. Người như Bách tiên sinh đây ngọc thụ lâm phong, anh tuấn phi phàm, được nhiều nữ nhân hâm mộ săn đón.”

Bách Liệt Thành nghe tới đây, khoé miệng công lên, ánh mắt tràn đầy ý cười. Anh ta đặt ly trà xuống bàn, nhìn thẳng vào mắt Thiệu Nguyệt Nhã như ánh mắt đầy hứng thú của kẻ đi săn gặp được con thú quý hiếm

“Vậy thì Thiểu tiểu thư thì sao? Em có thích tôi không?”