Hoàng tử nhỏ, cậu đây rồi

Chương 3

Sân trường lộng nắng, học sinh rải rác như sao, vụn pháo giấy bay lả tả khắp chốn, báo hiệu một buổi khai giảng thành công tốt đẹp, cô gái thở dài tiếc nuối.

- Đồ chuồn chuồn chết tiệt, cứ thử để tôi gặp lại cậu xem, hừ.

Mang theo cục tức to đùng, cô gái đi tìm phòng hội đồng. Ngang qua căn tin, cái bụng bỗng nhiên biểu tình. Từ sáng đến giờ đã cho vào cái gì đâu.

Cầm trên tay cái bánh mỳ ruốc và một lon 7up, cô gái ăn ngấu nghiến như bị bỏ đói lâu ngày. Chỉ cần mái tóc xù lên ít nữa thì ra đúng cảnh nạn đói năm 45.

Để cho nhanh, cô gái quyết định vừa đi, vừa ăn. Hết tầng 1 rồi đến tầng 2. Trường cấp ba nhưng rộng kinh khủng hoảng. Đi hoài không hết. Biển phòng thì mênh mông, sức người lại có hạn. Cầu cứu sự giúp đỡ thì mỗi đứa chỉ một đằng. Gọi điện cứu viện, thì chị "thuê bao" tranh máy. Chút ít năng lượng cũng tiêu hao sạch sẽ từ lúc nào không hay. Đến khi đôi chân không thể di dịch được nữa, cô gái liền ngồi phịch xuống băng ghế chờ, thở hổn hển, tay chân buông thõng. Đang thì nhắm mắt vươn vai, dãn gân dãn cốt" bỗng

"Bịch"- Yaaaaaaa

Tiếng động xa mà gần. Cô gái trố mắt nhìn con người đang cúi rạp dưới chân mình. Chiếc váy đã ngắn lại càng ngắn hơn. Mùi nước hoa hoa hồng sực nức xông thẳng vào cánh mũi làm cô gái hắt hơi một tràng.

Vội vàng thu chân về, não bộ cũng đã phân tích xong tình hình chiến sự. Đôi tay đưa ra đỡ lấy cô bạn xấu số dậy để chuộc lỗi thì bị phũ phàng hất ra.

- Trang, không sao chứ - mấy cô bạn khác đi cùng xúm vào cũng bị đẩy ra.

Cô bạn xấu số, tự thân vận động, vật vã đứng dậy, ẽo ợt phủi váy phủi quần rồi nghiến răng, nghiến lợi, một cánh tay cũng vừa đưa lên cao:

- SAO MÀY DÁM ?????

Theo phản xạ, cô gái nhắm mắt, co người chờ đợi cú tát trời giáng như trong phim....

..... Nhưng chờ mãi mà không thấy mặt bị lệch.

Các học sinh khác thấy chuyện thì kéo đàn kéo đống xúm vào.

Trang nhìn trân trân người trước mặt, bàn tay nhanh chóng hạ xuống, cô nàng dịu giọng, hai má đỏ ửng:

- Vũ à

Cô gái mở mắt, chợt một tia nắng theo gió tạt ngang qua, đôi môi không tự chủ bỗng hình thành nụ cười.

"Tìm thấy rồi, tôi tìm thấy cậu rồi"

Tiếng nhạc chuông bất ngờ vang lên, làm đứt đoạn mạch cảm xúc. Màn hình nhấp nháy cái tên quen thuộc, cô gái vội vàng bắt máy:

- Con ranh kia, mày bẹp dí ở đâu mà bây giờ mới gọi hả ????

--------------------------

Trống vào giờ, học sinh nhanh chóng về hết lớp, trả lại sự bình yên cho những dải hành lang dài hun hút.

Phòng 202 . Lớp 11A2

Nam nằm ườn ra ghế, thảnh thơi chơi game. Vũ tai đeo headphone, thả mình trong list nhạc. Duy vật vờ, ngủ gục trên bàn. Một nhóm tụm lại chơi quan tòa luật sư, một nhóm khác thay nhau học make up, có nhóm "mọt sách" thì vẫn mải mê với các con chữ dài ngoằng nghèo. Ngoài một người ra, tuyệt nhiên không ai mảy may mong ngóng người được gọi là "học sinh mới".

9h, Cô chủ nhiệm bước vào lớp, theo sau là một cô gái với mái tóc nâu hạt dẻ. Cả bọn bây giờ mới nhớ ra. Mấy thánh soi bắt đầu tác nghiệp.

Trang như không tin vào mắt mình, con nhỏ cả gan ngáng chân cô là bạn học mới sao? Cô nàng bật cười, ánh mắt quét cái sắc lẻm.

Duy bị tiếng xì xào làm cho thức giấc, nhưng anh chàng chỉ ngó lên một cái rồi lại gục xuống ngay. Thụt hẳn vào trong góc, con người nào kia chỉ mải mê chơi game, mặc kệ sự đời.

Trên bục, cô gái đưa mắt thăm dò một lượt, độ ngạc nhiên không hề kém khi thấy Trang và Vũ. Bắt gặp ánh mắt lạnh lùng, cô gái khẽ cười nhưng đáp lại, ánh mắt ấy tức thì chuyển sang hướng khác. An thì phấn khích vẫy tay loạn xạ, nhưng bị cô gái ngó lơ. Nhỏ hỉ mũi, mắng thầm "đồ giận dai".

Sau màn giới thiệu về sơ yếu lý lịch của học sinh mới từ giáo viên, cô gái tươi cười, tự tin chào hỏi:

- Xin chào. Tớ là Hoàng Linh Nhi