Muốn Bên Anh Cả Đời

Chương 8: Áp lực

Lúc coi phim xong đi ra, Nhất Chu kéo tay anh nói:

"Tư Nam, hẹn hò được 3 tháng, chúng ta công khai."

"Nếu không được 3 tháng?" Tư Nam chau mày hỏi lại.

"Vậy thì thôi."

"Không được, anh như vậy mà em để anh sống trong bóng tối? Không được."

Nhất Chu không trả lời lại. Chung Tư Nam nhìn vậy liền hạ giọng:

"Được, ba tháng."

Cô nghe được liền hớn hở, leo lên xe ngồi chuẩn bị đi ăn.

Lúc đợi đồ ăn, cô kéo tay Tư Nam chụp một tấm hình. Đẹp tuyệt vời.

Cô cũng gửi cho Tư Nam.

Tới tối về, cô đưa nón lại cho Tư Nam định bước vào nhà thì bị kéo lại, hôn một cái mới được thả về.

Hôm sau, học lại bình thường.

Mỗi tối, Tư Nam sẽ đưa cô đi học rồi chở cô về. Tối của 3-5-7 cả hai sẽ ra quán cafe làm bài tập.

Một tuần trôi qua êm ả, điểm bắt đầu có trên web của trường.

Lúc xem, cô đang ngồi cạnh bên Tư Nam.

Click thấy anh hạng 1: 9,6, cô thoả mãn cười tay xoa xoa tóc anh nói: "Thật giỏi."

Anh nghe vậy cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô.

Sau đó chuyển sang coi điểm của cô. Trên máy tính hiện "Hạng 1: 8,5"

Lâm Nhất Chu như không tin được, hoá đá trong chốc lát.

Suốt 12 năm đi học, đây là lần đầu tiên, cô hạng 1.

Tư Nam cũng xoa đầu cô nói: "Thật giỏi."

"Này, không tin luôn á" Nhất Chu hoảng hốt nói.

"Em chăm chỉ vậy mà."

"Thật sao?"

"Thật."

Cô nắm tay của Tư Nam hơi bóp bóp, các khối xương tay rất rõ ràng, ngón tay thon dài.

Cô cầm điện thoại chụp một tấm, hài lòng nhìn nó.

"Thích vậy sao?" Tư Nam nhìn cô cười hỏi.

"Anh không thấy đẹp sao?" Cô nhẹ nhàng vuốt vuốt tay anh.

"Thấy tay của em đẹp, chân cũng đẹp, mặt lại càng đẹp."

"Cút đi." Nhất Chu thấy anh đùa giỡn lưu manh liền trợn tròn mắt, hai tai hơi đỏ lên.

Chung Tư Nam thấy vậy không kìm được, hôn lên đôi tai đang đỏ ấy khiến nó đỏ rực lên.

"Làm gì vậy?" Nhất Chu liếc mắt sốt sắng nói.

"Không nhịn được." Anh bật cười nói.

Quen được một tuần cô biết Tư Nam rất thích skinship, anh chạm chổ này một chút, sờ chổ kia một chút. Cứ hôn rồi lại ôm. Giống như đang tìm chút an toàn, cô hiểu nên liền mặc kệ anh.

Có lần anh đi ngang lớp cô, vừa đúng lúc cô ngước lên thấy anh nên liền mỉm cười, anh ở ngoài đó cũng nhếch môi cười lại với cô.

Hay là lúc cô đi tới phòng giáo viên nộp bài, anh đi đến canh lúc không có người cúi xuống hôn một cái, làm cô thoáng giật mình. Còn anh thì đứng đó cười cười.

Hôm sau đi học, cô giáo thông báo cả lớp có điểm cũng nói hạng 1 là cô. Cô cách hạng hai 0,5 điểm. Ngoại trừ sử, anh, toán ra các môn còn lại đều cao nhất lớp. Anh hạng 2 còn toán hạng 3.

Đồng thời vào top 10 của khối. Đứng vị trí số 10.

Lúc thông báo, tất cả mọi người bao gồm cô đều shock.

Lúc đó cô cũng biết, mình sẽ phải bỏ ra nhiều hơn, không còn đường lui nữa. Chỉ cần cô rơi xuống sẽ tan xương.

Sau khi có thứ hạng, Nhất Chu càng chăm chỉ học hơn. Chỉ 1 tháng rưỡi nữa sẽ tới kì thi cuối kì.

Lâm Nhất Chu hầu như đều dùng hết thời gian để học.

An Chi cũng bận rộn với các bài tập vẽ. Mỗi ngày cô nàng đều xuất hiện với cặp mắt thâm quầng.

Một tháng cứ trôi qua như thế. Áp lực của Nhất Chu càng tăng, vì cô học không giỏi nhưng điểm lại quá cao. Càng đến gần sức lực của cô càng giảm.

Nhiều lúc không chịu nỗi, cô liền vùi vào chăn khóc, khóc xong hôm sau lại tiếp tục học.

Đến hôm gần thi, Nhất Chu căng thẳng quá độ, đến ăn cũng ăn không nỗi.

Hôm trước vào giờ văn, cô mắc đi mắc lại một lỗi giống nhau. Lúc phát bài, cô chủ nhiệm liền nói trước lớp. Bài văn đó cô 9 điểm, cô giáo nói đó là điểm cô cho chứ bài văn không xứng tới 9 điểm.

Học được 3 tháng hơn, nữ sinh trong lớp đều nói cô quá thiên vị nam sinh.

Nhất Chu có cố gắng cỡ nào cũng không được khen, nhưng những học sinh làm bài được 5 điểm, hôm nay lên 6 điểm, cô liền khen hết lời.

Lâm Nhất Chu học hành đầy áp lực. Có lần chịu không nỗi, cô nàng liền không học bài môn anh hôm đó.

Cô My thích cô nhất cũng tỏ ra thất vọng: "Hôm nay cả Nhất Chu cũng không học à?"

Môn sử vì cô không thích học nên có lần không trả lời được câu hỏi thầy đặt liền bị nói: "Hạng 1 đây à?"

Đến trước ngày thi, Nhất Chu ôn đến 3 giờ sáng mới buông bút.

Ngày nào cũng thế, đến khi thi xong cô liền khóc vì đợt này cô làm không tốt. Rất tệ.

Cô không nói với ai cả, chỉ ở trong phòng khóc, tâm trạng cũng suy giảm. Áp lực quá lớn khiến cô không thể vui vẻ nỗi.

Chung Tư Nam thấy vậy, lúc cả hai đang ở quán làm bài tập. Anh khẽ kéo cô lại nắm chặt tay cô nói:

"Em phải vui vẻ, vui vẻ mới làm tốt."

"Anh thấy em đã đủ chăm chỉ, làm rất tốt, không cần đau lòng."

Nghe vậy, Nhất Chu liền bật khóc.

"Nhưng rõ ràng em đã rất cố gắng vì sao còn làm không tốt."

"Vì em quá áp lực, em thả lỏng một chút. Đừng ép bản thân mình. Em đã giỏi như vậy rồi."

"Em thật sự làm không tốt." Nhất Chu cúi đầu lên vai Tư Nam khóc nức nở.

Lúc thi, Nhất Chu cảm nhận được, đầu óc cô trỗng rỗng. Thi văn thì không thể viết được câu hoàn chỉnh, thi toán thì tính không ra đáp án. Giáo dục thì phân không được hình sự và dân sự. Thi anh thì nghe không ra từ khoá.

Tất cả đều nổ tung.

Một tuần sau, giáo viên bắt đầu đọc điểm.

Môn GDCD, lớp có 3 người 10 điểm. Trong đó không có cô. Lúc giáo viên đọc tên, mọi người ngồi dưới bắt đầu to nhỏ.

"Không có Nhất Chu."

"Nhất Chu không được điểm cao nhất à?"

"Vãi, còn chưa được 9 điểm, chỉ có 8,8"

Sau khi có điểm giữa kì, đã đổi chổ ngồi nên An Chi không còn ngồi kế cô nữa. Bên cạnh là nữ sinh từ lớp khác chuyển đến, hạng 2.

Cô chỉ im lặng nghe hết. Cô biết lần này cô sai sót làm không tốt.

Một loạt môn được đọc điểm và phát bài hôm nay. Cô nhìn mỗi lỗi sai của mình, không kìm được muốn phát khóc nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Ngoài trừ môn hoá cao nhất ra, tất cả các môn còn lại đều thấp. Anh, Sử, Địa Lý đều trong top 5, còn Toán, Văn lọt ra khỏi top 5.

Về có tiếng trống cô liền bước về nhà, chiều cô xin phép nghỉ học. Vùi mặt vào chăn ngủ tới chiều tối.

Áp lực quá lớn, cô không chịu nỗi.

Lúc dậy, cô thấy An Chi nhắn cho cô tin nhắn hỏi: "Không sao chứ? Ai cũng có sai thôi, mày đã làm rất tốt. Đối với tao, mày rất tuyệt."

Cô nhắn cho Tư Nam rằng chiều nay cô không học thêm, kêu anh khỏi qua rước. Sau đó liền ở nhà chơi game không bước ra đường.