Sau chia tay, bạn trai cũ đều điên

Chương 3. Thanh mai trúc mã (3)

Ái Nhiễm ở trường học có thể nói là như cá gặp nước. Tính cách hòa đồng vui vẻ, lại ngoan lại đáng yêu, mới nhập học hai ngày đã có rất nhiều bạn.

Mà Thẩm Hằng hoàn toàn trái ngược. Hắn bề ngoài xinh đẹp, ban đầu cũng có rất nhiều bạn học muốn cùng hắn làm quen. Nhưng nói chuyện với Thẩm Hằng quá mệt, cảm giác giống như bản thân tự biên tự diễn, tự nói chuyện với không khí cho nên lâu dần mọi người trong lớp cũng không để ý đến hắn nữa.

Đáng thương nhất vẫn là Tiểu Hoàng, từ sau khi ngồi cùng bàn với Thẩm Hằng, hắn sụt mấy cân liền. Thẩm Hằng không cho hắn chạm vào người, đồ đạc,... còn ghét bỏ hắn béo, luôn nhìn chằm chằm hắn đến mức Tiểu Hoàng rét run cầm cập. Nhất là những khi các bạn học vây xung quanh bàn hai nói nói cười cười, Thẩm Hằng thật sự là biến thành tủ đá, nhiệt độ xung quanh giáng xuống âm.

Nhưng mà theo thời gian, thái độ của các bạn học đối với Thẩm Hằng càng ngày càng chuyển biến xấu. Từ ban đầu không thèm nói chuyện, dần dần trở thành bắt nạt, cô lập. Mọi chuyện khởi điểm từ một cục tẩy.

- Chỉ là một cục tẩy mà thôi, chẳng phải cô giáo nói học cùng lớp phải giúp đỡ nhau sao? Tao mượn dùng một chút, mày cần gì phải keo kiệt như vậy!

Trần Minh hung ác quát to, khiến cho tất cả mọi người đều tò mò nhìn về phía hắn.

Trần Minh tính khí không tốt, thích đánh nhau còn ngang ngược, bắt nạt không ít bạn học. Mọi người trước giờ đều sợ hắn, không ai dám phản kháng, giáo viên cũng không nhúng tay, chỉ cho là trẻ nhỏ đùa nghịch. Hơn nữa nhà Trần Minh cũng rất có tiền, càng khiến hắn thêm kiêu căng, không coi ai ra gì. Lần này người đen đủi bị bắt nạt trùng hợp là Thẩm Hằng.

Chỉ thấy Thẩm Hằng cố chấp cầm hộp bút, hai mắt đen tối lạnh lẽo nhìn thẳng Trần Minh. Trần Minh trong nháy mắt sợ hãi, chẳng qua cũng chỉ là trong nháy mắt. Một kẻ câm mà thôi, dám chống đối hắn, thật sự là tức chết đi được!

Hắn giận không thể át, giơ tay muốn đánh Thẩm Hằng. Đúng lúc này, vẫn luôn ngoan ngoãn Ái Nhiễm đột nhiên đứng bật dậy, bàn ghế bị kéo phát ra âm thanh chói tai. Cô chộp lấy cổ tay Trần Minh, nhíu mày:

- Trần Minh, cậu đừng vô lí như vậy! Tẩy là của Hằng Hằng, cậu ấy muốn cho mượn hay không là quyền của cậu ấy! Còn dám đánh người, để xem cô giáo phạt cậu thế nào.

Trần Minh không sợ trời không sợ đất, cô giáo phạt cũng không sợ. Nhìn thân hình nhỏ xíu của Ái Nhiễm, khinh thường hất tay ra, Ái Nhiễm bị đẩy, lảo đảo một cái suýt chút nữa ngã xuống đất. Trần Minh còn chưa kịp đắc ý châm chọc hai câu, Thẩm Hằng đã tặng hắn một cú đấm giữa mũi.

Thẩm Hằng ngày thường nhìn vô hại, điên lên thật sự là liều mạng. Trần Minh bị đánh đến không kịp thở, nhưng mà hắn cũng không phải ăn chay, một lát sau hai người đã đánh đến người chết ta sống, các bạn học bị dọa sợ, khóc lóc chạy đi tìm giáo viên. Dưới sàn còn có máu, không biết là của ai, sợ quá đi mất!

Cô giáo chủ nhiệm tái mặt chạy đến, dùng sức chín trâu hai hổ mới có thể tách Trần Minh và Thẩm Hằng ra. Nghiến răng nghiến lợi hỏi:

- Sao lại thế này? Đang yên đang lành sao lại đánh nhau?

Ái Nhiễm nhìn Thẩm Hằng trên người bầm tím, mặt cũng bị cào chảy máu vẫn xinh đẹp như cũ. Ngược lại là Trần Minh, mặt sưng thành đầu heo, bình thường xấu muốn chết, bây giờ càng thảm không nỡ nhìn, trong lòng nho nhỏ kiêu ngạo, đúng lí hợp tình hướng về giáo viên chủ nhiệm cáo trạng:

- Là Trần Minh gây sự trước, muốn cướp đồ của Hằng Hằng! Còn đánh Hằng Hằng thành như vậy, cô nhất định phải phạt Trần Minh!

- Không phải! Rõ ràng là Thẩm Hằng đánh em trước! Em chỉ là muốn mượn tẩy, ai biết cậu ta phát điên cái gì, đột nhiên lao tới. - Trần Minh không phục cãi lại

Hai người cãi qua cãi lại, không ai chịu nhận lỗi. Giáo viên chủ nhiệm chỉ có thể nghiêm khắc nói:

- Ai có chứng cứ người kia gây sự trước?

- Cần gì chứng cứ? Trần Minh xấu như vậy, rõ ràng là sai! - Ái Nhiễm tức giận trợn mắt

- ...

Trần Minh há miệng thở dốc, bị Ái Nhiễm một câu chê xấu, hai câu chê xấu, lòng tự trọng dập nát không còn hình dạng. Hắn xấu cũng đâu phải lỗi của hắn!

Cuối cùng giáo viên chủ nhiệm chỉ có thể tự mình đi kiểm tra camera, quyết định cả ba đều phải về nhà viết bản kiểm điểm, đặc biệt là Thẩm Hằng phải mời phụ huynh đến. Công bố hình phạt xong, Trần Minh và Thẩm Hằng bị đưa đến phòng y tế. Ái Nhiễm cũng bám theo sau.

- Ái Nhiễm đúng không? Lại đây giúp cô dán băng cá nhân cho hai bạn nào.

Nhân viên y tế hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, cố tình tạo cơ hội cho Ái Nhiễm làm lành với Trần Minh, cười dịu dàng vẫy vẫy tay.

- Ai muốn cho Trần Minh dán? Xấu muốn chết! - Ái Nhiễm không vui nhíu mày

- Bạn học này, như vậy là sai rồi. Mọi người đều học cùng lớp, không nên phân biệt đối xử với bạn.

Nhân viên y tế cố gắng nặn ra một nụ cười, hết lời giảng giải cho Ái Nhiễm.

- Chẳng lẽ cô không thấy Trần Minh xấu sao?

- ... - Quả thực rất xấu, mặt đều sưng thành đầu heo. Nhưng mà sao có thể nói ra trắng trợn như vậy chứ!

Trần Minh chịu không nổi nữa, bật khóc chạy ra ngoài.