Tam Tiểu Thư, Ta Nhờ Người Khám Nghiệm Tử Thi (16+)

Chương 2: Cậy Thế Hiếp Người

Hai vị ma ma của Diệp Tịch Như bắt đầu tới chỗ của Tịch Di và Tiểu Anh tay cầm gia pháp, trong bọn họ lúc này khuôn mặt hùng hổ giống y như la sát, nàng nghiêm người cười nhẹ bỗng Tiểu Anh đứng chắn trước nàng, khóc lóc cầu xin.

- Nhị tiểu thư, xin người hãy tha cho tiểu thư nhà ta, không phải tiểu thư nhà ta không muốn đi đến thỉnh an đại phu nhân, mà tại vì tiểu thư bị bệnh phong hàn sợ lây nhiễm cho mọi người, cho nên không dám rời khỏi viện, mong nhị tiểu thư và đại phu nhân tha thứ ạ.

Tịch Như nhìn thấy Tiểu Anh ngăn cản mà nổi giận quát lớn.

- Từ khi nào một nha hoàn thấp kém như ngươi lại có quyền nói xem vào chuyện của ta, ngươi đâu mau đánh chết hai đứa nó cho bổn tiểu thư!

Nàng cau mày kéo Tiểu Anh về phía sau lưng mình, giọng lạnh cắt như dao.

- Vậy từ khi nào tỷ lại có quyền cầm gia pháp đánh chết ta? Ta nói cho tỷ biết ta cho dù là tam thứ nữ nhưng vẫn là nhi nữ của cái phủ này, bất luận ta có phạm lỗi gì đi chăng nữa thì người có quyền ban chết cho ta chỉ có thể là phụ thân hoặc là người của hoàng tộc, quan viên các phẩm, đâu có tới lượt tỷ kia chứ, còn nếu tỷ muốn đánh ta được vậy thì tới đây, ta xem hôm nay trong tất cả các ma ma mà tỷ dẫn đến có kẻ nào lành lặng bước ra khỏi Túy Ngọc viện này của ta không?

Lời nàng nói ra tuy là có đanh đá nhưng lại vô cùng hợp tình hợp lý, quả thật cho dù Diệp Tịch Như có là đích nữ đi chăng nữa thì nàng ta cũng không có thẩm quyền để ban chết cho nàng, thậm chí nếu chuyện này mà đồn ra ngoài nàng ta còn sẽ bị bắt, nàng ta tức giận hết sức nhưng cũng không dám cho người làm càng, nhưng cũng không để cho Tịch Di đắc ý, Tịch Như khẽ thì thầm với Ngụy ma ma - bà ta là ma ma chủ quản của phủ này, Ngụy ma ma nhận lệnh gật đầu bước tới chỗ hai bà ma ma kia cầm lấy gia pháp sau đó to giọng lớn tiếng nói.

- Nhị tiểu thư đúng là không thể ban chết cho ngươi, nhưng cũng có thể đánh cho ngươi thừa sống thiếu chết, trong phủ này ngươi bất quá chỉ là tam thứ nữ bị bỏ rơi, lại còn dám khinh bỉ chủ mẫu, cãi lý với đích nữ sao? Tam nha đầu ta hôm nay phải thay đại phu nhân và nhị tiểu thư dạy cho ngươi một bài học mới được, Dung ma ma, Lý ma ma giữ chặt nó lại cho ta!

Ngụy ma ma hùng hồn nói xong hai vị ma ma kia đã tiến sát lại chỗ nàng, muốn giữ chặt nàng lại nhưng bọn họ đã quên mất trên tay nàng vẫn đang cầm một cây roi da, nàng lạnh lùng nhìn ba bà già ỷ có chỗ chống lưng mà muốn ăn hiếp nàng đó, có chút khó chịu tay cầm roi gia quất mạnh lên người ba nữ nhân kia, vừa đánh vừa nói.

- Nhị tỷ, bộ tỷ quên rằng ta có thân phận là gì sao? Nếu tỷ đã quên vậy thì ta sẽ nhắc cho mà nhớ nhé, không tính phụ thân của chúng ta thì ta cũng là con gái của Ly Nguyệt quận chúa, tuy mẫu thân ta giống ta đều chỉ là thứ nữ nhưng ngoại tổ phụ của ta là Liệt Thành vương uy phong tứ bể, ngoại tổ mẫu của ta là đương kim đích nữ phủ thừa tướng, cửu cửu ruột của ta là Liệt Thành tướng quân canh giữ biên giới, di mẫu của ta là quý phi nương nương và ....

Nàng đang định nói tiếp thì bị tiếng la hét của ba nữ nhân già dưới chân mà làm cho ngắt quảng, ba bà ma ma vừa khóc vừa la kêu cứu.

- Đừng tam tiểu thư đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, nhị tiểu thư cứu... cứu mạng già... của nô gia...a.

Nàng bị bọn chúng làm ngắt lời mà cười nhẹ quất mạnh một roi lên lưng ba bà ma ma, giọng nói to rõ của Tịch Di vang lên.

- Từ khi nào trong cái viện này, nô bọc như các ngươi cũng có quyền lên tiếng, im lặng hết cho ta, dám ho thêm tiếng nào ta đánh thêm tiếng đó, không thấy nhị tỷ đã nói trước đó rồi sao? Đúng không nhị tỷ?

Nàng tuy miệng là nói ba bà ma ma kia nhưng thật ra là muốn ám chỉ Diệp Tịch Như tốt nhất nên câm mồm bằng không nàng sẽ không nhân nhượng nàng ta thêm nữa đâu, đám ma ma tỳ nữ thấy Tịch Như không nói gì cũng không dám hó hé nữa lời, câm lặng mà để cho ba bà ma ma kia nhận roi của nàng, nàng đánh thêm ba cây rồi thu lại roi nói tiếp.

- ...Và quan trọng hơn nữa ta chính là thất hoàng phi chưa qua cửa của thất hoàng tử - Trưởng Tôn Luân, ta cho dù có thất thế ra sao đi chăng nữa, thì vẫn chưa tới lượt đích nữ phủ quan nhị phẩm như tỷ đến gây chuyện rồi muốn Cậy Thế Hiếp Người!"

END Chương 2