Tây Cung Hoàng Hậu

Chương 3

Tôi theo ý bọn họ ăn xong bữa trưa, cũng không quên hỏi thăm xem chỗ ăn trưa của bọn họ là ở đâu. Hoá ra, ở đây ngoài phòng của tôi ra thì còn một phòng bếp lớn, một phòng thủ công và một dãy nhà nữa dành cho đám nô tỳ ở. Tôi đã đi xem qua, khá là sạch sẽ và ngăn nắp. Cứ hai nô tỳ thì phân vào một phòng nên xem ra cũng không đến nỗi chật lắm. Đương nhiên, phòng của tôi là đẹp nhất và đồ sộ nhất.

Nói về chức vụ của tôi, thì ở đây đặc biệt là có đến hai Hoàng hậu. Một là Đông cung Hoàng hậu Mạn Triều Thanh, hai là tôi - Tây cung Hoàng hậu Doãn Thương Hoà. Tên cung thì bên kia gọi Trường Đông cung, còn tôi gọi là Trường Tây cung. Kể ra, năm đó bọn tôi thuộc hai gia tộc khác nhau được đặc tuyển vào cung, nếu như Mạn Triều Thanh nổi tiếng cầm kì thi hoạ thì tôi lại nổi tiếng "sắc nước hương trời" - ý là chỉ xinh đẹp ấy. Nghe nói, năm đó đáng ra tôi không được chọn đâu, vì tài nghệ còn non kém quá, nhưng mà Hoàng đế vừa nhìn thấy tôi thì đã yêu thích, liền đặc biệt nhắc cho quan giám khảo vòng cuối chọn hai chúng tôi. Rốt cuộc, tuyển hậu cũng là tuyển vợ cho Hoàng đế, nên là quyết định cuối cùng không nằm trong tay bọn quan lại kia mà kì thực nằm trong tay kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai - rồi - đó. Tôi, Triều Thanh, Thái tử, cả ba người cùng được tổ chức lễ nhậm chức, và trở thành trụ cột của triều đình.

Nhưng mà, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Đúng một tháng sau ngày đại lễ là lúc Viêm quốc chịu nạn nội phản đến từ phía Nam. Bọn Tu Ma đó vừa lì vừa bướng, đã xưng hùng xưng bá từ rất lâu rồi, nhưng triều đình vẫn khoan hồng mà không dẹp loạn, ngược lại còn bắt tay với họ và cho giao thương giữa hai vùng. Ai ngờ đâu, một ngày tin từ chiến trận báo về, thì Tu Ma đã nuôi dưỡng đủ lực lượng chờ ngày truất ngôi. Hoàng đế Viêm quốc lúc đó là Viêm Trường Thiên vừa mới ổn định lại bộ máy chính quyền còn non nớt thì đã phải đích thân ra trận. Cuối cùng, quân địch đã hàng, chiến tranh kết thúc, nhưng mà Hoàng đế thì vĩnh viễn không còn thấy đâu nữa. Ngài đã mất tích. Viên tướng chỉ huy cấp cao nhất lúc đó là Cao Đại đã cùng đoàn quân quay trở về đưa thư hàng của tướng Tu Ma cho "tôi", Đông Hoàng hậu và các quan. Ai cũng buồn bã vô cùng. Không khí tang thương bao trùm toàn triều đình.

Nhưng, hoà bình mới lập cũng không thể vì thế mà lơ là được. Nước một ngày không thể thiếu vua, bọn họ phải ngay lập tức tìm một vị quân chủ mới để thay thế. Và người đó không ai khác là Viêm Trường Dương - đệ đệ của Hoàng đế đang làm vương gia ở vùng hạ lưu sông Kỳ Hà.

Ngay lập tức, bọn họ cho người đến mời vương gia để tôn lên là nhiếp chính vương, đồng thời liên tục truy tìm tung tích của vua. Sau năm tháng, mọi tin tức đều vô vọng thì bọn họ mới quyết định đưa Viêm Trường Dương lên làm hoàng đế.

Và hôm nay, là vừa vặn sau một tuần tân đế lên ngôi.

Còn tối nay, là ngày viên phòng giữa tôi và tân đế.