Tiểu Kỳ Bảo Bối Của Ta

Chương 6:Ánh trăng dư thừa

Hôm nay Lạc kỳ mặc một chiết đầm trễ vai màu trắng được thiết kế đơn giản chất vải là bằng voan và ren giữa eo la một chiếc nơ nhỏ màu hồng nhạt, tuy nói là đơn giản nhưng lại tôn lên làn da trắng hồng và xương quai xanh thanh mảnh của cô.

Mái tóc ngắn uốn dợn ngang vai , trang điểm nhẹ nhàng tươi trẻ không quá phô trương, làm cho Lạc kỳ vừa quyến rũ lại không mất đi phần thanh tú đáng yêu.

Đi vào nơi diễn ra hôn lễ, chân Lạc kỳ càng đi lại càng run không biết có phải là do lâu rồi cô mới mang lại giày cao gót hay ban nãy lo chuẩn bị không kịp ăn để bây giờ lại đói a.

"Ố" cô dâu.......?

Trông thật quen mặt.....

Đây không phải là bạn thân năm cấp 3 của Lạc Kỳ" Liễu Dư Nguyệt" sao.

Cô nhớ không lầm, cái người bạn thân này thích nhất, là chơi cái trò quyến rũ  bạn trai của người khác nha ,chỉ cần Dư Nguyệt thích thì cô sẽ giành cho bằng được.

Năm đó thì cướp đi người yêu của cô , bây giờ lại làm vợ người yêu cũ của cô , không là Dư Nguyệt thì không được sao.

Mà cũng lạ thật, cứ phải xài lại đồ của người khác bỏ ra thì cô ta mới thích à....

Tên sao mà giống người quá đi "Dư Nguyệt", "Ánh trăng dư thừa".

Lòng thầm nghĩ, Lạc Kỳ ơi là Lạ Kỳ sao số mày lại đen đủi thế.mày nên đi giải hạn đi.

Không thì mời cả thầy về mà thay đổi phong thủy của căn phòng tiện thể đổi luôn hướng giường mình nằm nữa. cái vận đen này khó mà trừ được , quỷ ám đúng là quỷ ám nha.

Một lúc sau "Ánh trăng dư thừa" đã đi gần đến chỗ của Lạc Kỳ.

Dư Nguyệt tay xoa xoa bùng mình nhếch miệng cười nói:

"Lạc kỳ hôm nay là ngày vui của tớ và Minh Tuấn cậu sao lại đem khuôn mặt xấu xí như vậy mà đến."

"Cậu sẽ doạ con của bọn mình sợ đấy"

What ???

Bọn họ abcxyz luôn rồi ?

Giờ còn có cả tiểu baby nữa, eo ơi tuổi trẻ bây giờ sao mà sống thoái thế.

Lời tác giả:"À mà hai người bọn họ là bằng tuổi của Lạc Kỳ luôn nha."

Cô còn chưa kịp trả lời bỗng Dư Nguyệt ngã xuống khóc lóc một trận, làm cô giật cả mình.

"Lạc Kỳ à mình xin lỗi cậu, mình thật sự không biết Minh tuấn là người yêu cậu, bọn mình đi du học thì mới gặp rồi mới quen nhau, thật sự mình không hề muốn làm cậu tổn thương".

Lạc Kỳ còn chưa nói gì về chuyện của cô và Minh Tuấn luôn đó nha. mà "Ánh trăng dư thừa "kia đã tự bi tự diễn một màn thương tâm rồi.

Lạc kỳ né qua một bên nói:

"Này cậu lại muốn làm cái trò gì thế, cậu là đang tập làm diễn viên à, đứng lên dùm cái..."

Còn chưa kịp nói xong, Lạc Kỳ đã bị một người tiến tới đẩy cô ra, đi về hướng Dư Nguyệt.

"Em làm cái gì vậy Lạc Kỳ"

Minh Tuấn tức giận quát vào mặt cô.

Cô đang làm gì á, à mà hình như là cô còn chưa kịp làm gì , thì anh đã tới mà nạt vào mặt cô rồi....

"Vậy anh thử đoán xem tôi đến đây để làm gì?"

Cô khuôn mặt không đổi nhìn anh đáp:

"không ngờ em vẫn còn hận anh , đến đây để ức hiếp Dư Nguyệt, cô ấy đang có thai em lại đẩy ngã cô ấy ,còn nói những lời sỉ nhục Dư Nguyệt ,em em đúng là độc ác mà."

Lời vừa nói ,cánh tay Minh Tuấn đã tiến lên về phía Lạc Kỳ ,cô hoảng hốt mà nhắm chặt mắt lại cô chưa từng nghĩ anh sẽ làm thế với mình nên không hề cảnh giác.

Mắt nhắm một lúc, hai má lại không có cảm giác bị đau , cô mới từ từ mở mắt ra nhìn.

Thì ra cánh tay của Minh Tuấn đã bị người đàn ông khác giữ lại.