Bảy năm thanh xuân trôi qua nhanh như làn gió mùa hạ. Ai cũng sẽ từ từ lớn, sẽ trưởng thành hơn, sẽ học cách ăn nói, học cách thay đổi. Cậu cũng thế, tình yêu dành cho anh cũng nên đổi thay rồi. Cậu yêu anh, nói đúng hơn chính là từng yêu anh. Yêu sâu đậm, yêu anh dại khờ vì nụ cười, ánh mắt và cả những lời nói ấm áp.
'Tuyệt nhiên đó cũng chỉ là tình cảm nông nổi ở tuổi trẻ' - chính anh đã từng nói với cậu. Một thứ tình cảm không lớn không nhỏ đủ cho ta đổi mình vì sự đau khổ trong tình yêu. Anh của bảy năm trước, hứa lời đường mật với cậu đã hứa cùng nhau sẻ chia ngọt bùi. Cũng chính anh của bảy năm sau, phá vỡ mọi lời hứa bằng hai chữ "Trách Nhiệm". Anh cưới cô, một đám cưới xa hoa lộng lẫy, một đám cưới cậu đã từng mơ ước và nói với anh về nó. Cưới vì một sinh linh bé nhỏ trong bụng cô đang dần lớn lên.
Khi họ chia tay, vài tháng sau lại cùng gặp trên con phố cũ. Mắt chạm mắt, miệng nở nụ cười gượng gạo, đôi tay cậu vuốt lại vài cọng tóc đang bay theo gió, đôi tay anh đưa ra giữa không gian trong vô thức nhưng rồi rút lại. Cũng là anh, cũng là cậu nhưng họ không còn đi với nhau như xưa nữa rồi.