Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 15: Gia Nhập

Nguyễn Đình Chung nghe được những lời này liền có chút khó sử, nếu chỉ là người của Kim Long vệ thì hắn còn dễ nói, nhưng người này quân hàm Đại tá, nghe ý tứ của Trần Vinh thì người này rất có năng lực, thậm trí trong tương lại cấp bậc còn có thể lớn hơn.

Biết được điểm này Nguyễn Đình Chung bước vào trong có chút tức giận nói:" Ngày hôm này có phải các cậu dẫn một người trẻ tuổi về đồn phải không?"

" Có một người thưa thủ trưởng." Hoàng Mạnh Tuấn đứng ra trả lời.

" Người giờ ở đâu." Nguyễn Đình Chung hỏi tiếp, giọng nói rất bình tĩnh,

" Người đang ở phòng tạm giam." Hoàng Mạnh Tuấn trả lời.

" Lập tức thả người ra." Nguyễn Đình Chung ra lệnh, ông chợt nhớ tới điều gì đó liền nói:" Tôi đi cùng cậu, còn tất cả những người còn lại đều đi làm việc của mình." Nói xong Nguyễn Đình Chung đi theo sau Hoàng Mạnh Tuấn đến phòng giam, chứ không phải phòng tạm giam. Điều này khiến cho khuôn mặt của ông có chút nhăn lại, muốn lập tức hỏi cấp dưới của mình chuyện này là thế nào.

" Nếu tên nào không chống đủ hai trăm cái thì nằm luôn dưới đất, nếu dám bò lên giường thì lão tử vẻ chân kẻ đó."

Hai người từ lúc bước vào trong lơi giam giữ đã nghe được giọng nói phát ra từ một phòng giam, Hoàng Mạnh Tuấn đứng trước phòng giam sững người khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn chưa từng thấy chuyện như vậy phát sinh tại phòng giam, hơn nữa trong phòng giam đều là những tên đầu trộm đuôi cướp nên cũng không muốn biết những người này làm chuyện gì.

Nguyễn Đình Chung tuy có chút khó hiểu nhưng cũng rất nhanh đã bình thường lại ra lệnh cho thuộc hạ mở cửa rồi ra lệnh cho cấp dưới rời đi. Nguyễn Đình Chung bước vào trong phòng giam cũng chỉ có một mình Hạ Thiên quay người lại, còn mười hai người kia đều chống đẩy không dám dừng lại, hai người chạm mặt nhau đều đang đánh giá đối phương." Chào đồng chí." Người mở lời chước vẫn là Nguyễn Đình Chung.

" Chào đồng chí." Nhìn người trước mặt làm động tác chào theo tác phong quân đội như vậy Hạ Thiên cũng làm động tác chào lại.

" Nơi đây cũng không tiện nói chuyện, có thể ra ngoài rồi nói được không." Nguyễn Đình Chung mở lời nói.

Hạ Thiên cũng là người hiểu biết liền gật đầu đồng ý liền đi theo sau Nguyễn Đình Chung rời khỏi phòng giam, mà những người kia liền nằm gục xuống đất thở hổn hển giống như được ân xá vậy trong khi tên nào cũng đều không đứng dậy nổi.

" Không biết phải xưng hô thế nào với ngài." Ra khỏi nơi giam giữ, Hạ Thiên liền nói, tuy đã biết người này đến để thả mình nhưng có thể sai bảo công an thì không phải người trong quân đội, cho dù là người có chức vụ trong quân đội thì cũng chỉ thông báo cho người có chức quyền của phía kia để giải quyết vấn đề.

Nghe Hạ Thiên nói như vậy ông cũng giới thiệu một chút về mình:" Giới thiệu một chút, ta tên Nguyễn Đình Chung Thủ trưởng Cơ quan cảnh sát điều tra, bộ công an thủ đô Hà Nội kiêm Phó bí thư đảng ủy công an Trung ương."

Hạ Thiên nghe xong cũng có chút tiếp thu không nổi, tuy bản thân không biết nước mình phân chia cấp bậc thế nào, nhưng cũng biết Phó bí thư đảng ủy công an trung ương là chức vụ rất cao trong đảng chỉ đứng sau Bí thư Đảng ủy.

" Cậu không định nói tên của mình cho ta biết hay sao?" Nhìn Hạ Thiên đang thẫn thờ Nguyễn Đình Chung liền nói.

" Ngài gọi ta Hạ Thiên được rồi." Hạ Thiên khiêm tốn nói.

" Hạ Thiên, cái tên nghe rất hay, chúng ta đi thôi, bên ngoài còn có người sốt ruột lắm rồi." Nói xong Nguyễn Đình Chung thong thả bước đi.

Hạ Thiên cũng không biết Nguyễn Đình Chung nói đến ai, dù sao lát nữa hắn cũng biết, liền bước theo sau. Ra đại sảnh, Hạ Thiên liền nhìn thấy Thiếu Tướng Trần Vinh, nếu người này ở đây thì ăn cũng đã biết nguyên nhân do ai rồi.

" Chú Vinh, đã làm phiền đến chú rồi." Hạ Thiên lễ phép nói.

" Ha.. cậu cũng thật là, chẳng phải cậu đã có giấy chứng nhận thân phận hay sao? lại bị bắt đến đồn." Trần Vinh cười ha hả vỗ vai Hạ Thiên nói.

Hạ Thiên gãi gãi đầu xấu hổ nói:" Thật ngại quá, cháu để giấy chứng nhận ở nhà không có đem theo bên người."

" Lão Chung, tôi có thể đưa người đi được rồi chứ." Trần Vinh quay sang hỏi.

" Tất nhiên là được, dù sao chuyện này cũng không có gì." Nguyễn Đình Chung tươi cười nói.

Hạ Thiên định nói gì đó nhưng lại thôi, dù sao làm người cũng không lên quá đáng, hai người liền rời khỏi sở cảnh sát liền ngồi lên một chiếc xe đã chờ sẵn ở ngoài, loại xe này chuyên chở những những vị có chức vụ quan trọng trong quân đội, loại xe này đều không khác là mấy so với loại xe chuyên chở nguyên thủ quốc gia.

" Tiểu Dũng, cậu đã từng nghe đến Kim Long Vệ chưa." Ngồi vào trong xe Trần Vinh liền hỏi.

" Chú Vinh gọi cháu Hạ Thiên được rồi, Kim Long Vệ cháu cũng chưa từng nghe đến, không biết chú Vinh hỏi cháu chuyện này có vẫn đề gì sao?" Dựa vào trí nhớ kiếp trước Hạ Thiên cũng chưa từng nghe đến cái xứng danh này.

" Kim Long Vệ chính là một tiểu đội bí mật của quốc gia, mà quốc gia ta có bốn tiểu đội như vậy với tên gọi: Kim Long Vệ, Phượng Hoàng, Kì Lân vệ và Kim Quy vệ." Bốn tiểu đội này đều ở cùng nhau tại một căn cứ ngầm dưới lòng đất, nhưng phương thức huấn luyện đều không giống nhau, nhưng sức chiến đấu của họ lại vượt qua người thường rất nhiều lần.

Hạ Thiên nghe xong cũng hiểu tại sao Trần Vinh lại nói chuyện này cho mình nghe, ý tứ rất đơn giản chính là muốn hắn gia nhập." Chú Vinh có phải ý của chú chính là muốn cháu gia nhập hay không?"

" Đúng vậy." Trần Vinh cũng có chút ngạc nhiên khi Hạ Thiên có thể thẳng thắn nói vậy, Trần Vinh cũng hiểu ý tứ của Hạ Thiên liền nói:" Nếu cậu gia nhập thì sẽ là huấn luyện viên của ba đội ngoại trừ tiểu đội Phượng Hoàng.

" Cháu đồng ý." Hạ Thiên không cần suy nghĩ liền trả lời luôn, đây cũng coi như là hắn đang giúp chính quốc gia, cũng chính là muốn biết thêm nhiều một chút.

" Tốt, đây là giấy chứng nhận của cậu." Trần Vinh đưa cho Hạ Thiên giấy chứng nhận và một quyển sổ nhỏ, trong đó có các thông tin của ba tiểu đội.

" Ạch, cái này có phải là bản thân bị tính trước không vậy." Hạ Thiên thầm nghĩ.

- Mà thôi kệ nó đi.