Trở Lại ( Hệ Thống Phụ Trợ Siêu Cấp)

Chương 7: Gặp Mặt

Ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ thắp sáng cả căn phòng, Hương mở mắt ngồi dậy, không đã biết bao lâu rồi nàng chưa được ngủ ngon như vậy. Từ lúc nàng bắt đầu sự nghiệp đến giờ đều chưa có ngày nào được ngủ ngon cả, lúc nào bản thân cũng đều đặt công việc lên hàng đầu.

Bước ra phòng ngủ một mùi thơm phả vào trong mũi nàng, lúc này bản thân mới chợt nhớ ra ngày hôm qua trong nhà còn có một vị khách thần bí. Đúng hơn là một thiếu niên đã giúp đỡ nàng và cả công ty của nàng vô điều kiện, chỉ có một điều người thiếu niên này lại còn rất giỏi võ. Nhìn người thiếu niên mặc tạp dề đang đứng cạnh bếp đang làm đồ ăn thật khiến cho nàng không còn tin vào mắt mình nữa, một người nhiều tiền như vậy lại còn biết làm đồ ăn.

- Nhìn chưa đủ sao? còn không đi rửa mặt đi, đồ ăn sắp nguội rồi.

Từ lúc cô nàng này đi ra phòng ngủ tôi đã biết, nhưng lại thấy cô nàng này đứng đó cả buổi tôi niền nói.

Nghe được giọng nói thì Hương cũng bừng tỉnh lại," Biết rồi ". Bước vào phòng tắm Hương thầm nghĩ người này không phải là ma đó chứ, mình đứng ở đó mà người này cũng biết, thậm chí còn không có ngoảnh mặt lại nhìn.

Mười phút sau Hương bước ra ngoài tiến lại ngồi xuống bằn ăn, bình thường bữa sáng nàng đều chỉ uống một cốc sữa rồi đến công ty, đây là lần đầu nàng ngồi ăn bữa sáng trong bốn năm qua chứ đừng nói là ngồi ăn với một người khác giới chỉ mới nhận biết ngày hôm qua.

Gấp lấy miếng thịt kho tàu đưa lên miệng, miếng thịt giống như tan trong miệng vậy khiến cho cô nàng suýt luốt lấy cái lưỡi. nhìn cô nàng ăn ngon miệng như vậy tôi có chút hoài nghi cô nàng này là ma đói đầu thai không bằng, tôi mới chỉ ăn được một chút thì tất cả thức ăn trên bàn đều bị cô nàng này đều nhét hết vào trong bụng.

Nhìn người thiếu niên miệng chữ O thật muốn nhét cả quả trứng gà vào, lúc này cô nàng mới nhận ra mình có điểm thất thố liền muốn xóa đi bầu không khí này.

- Để tôi dọn rửa.

Rồi nhanh tay thu don bát đĩa trên bàn bỏ vào bồn rửa bắt đầu việc của mình.

Nhìn biểu hiện của cô nàng này thật khiến tôi muốn khóc a, mình đã phải mất công suốt một tiếng đồng hồ mới làm xong chỗ thức ăn này a. Dù sao ăn cũng đã ăn rồi, cũng may mình còn chuẩn bị mấy cái sandwich đang ủ ấm trong lò vi sóng, đành phải ăn tạm vậy.

- Người đến rồi! cô ra mở cửa đi.

- Ai đến cơ.

Hương cảm thấy có chút mơ hồ không hiểu người thiếu niên này nói cái gì.

- Chẳng phải ra mở cửa sẽ biết hay sao?

Tôi đang ăn cái sandwich cuối cùng nên cũng lười giải thích với cô nàng này.

" Tới rồi ". Nghe người thiếu niên nói câu tới rồi, bản thân còn không biết người thiếu niên này nói cái gì tới thì chuông cửa nhà vang lên khiến cho Hương giật mình nhìn người thiếu niên vẫn còn đang ăn bánh sandwich thầm nghĩ " Người này còn là con người sao?".

Mãi đến tiếng chuông cửa lần thứ hai thì tôi cũng đã ăn xong chiếc sandwich cuối cùng, lúc này đành phải tự mình ra mở cửa.

Bên ngoài là hai đại hãn đều mặc véc đen đeo kính mát, nhìn có vẻ không được thân thiện lắm, nhưng tôi lại chợt nhận ra một điểm từ hai người ngày đều rất giống với kiểu đứng nghiêm ở quân đội. Lại quan sát một hai người này một chút, hai đầu ngón trỏ đều dài hơn người khác, hẳn là thường sử dụng súng để lại, lòng bàn tay đều có vết chai ngoại chừ ngón cai ra, đây hẳn là chuyên sử dũng dao găm hoặc kiếm để lại a - Lợi hại! Xét thấy hai người này đều không có đem vũ khí bên người nên tôi cũng thả lỏng một chút.

- Chắc hẳn hai vị tới đón chúng ta a.

Hai người đều không nói lời nào đưa tay làm động tác mời, quay lại nói với cô nàng thay đồ sẽ đi thì không biết từ lúc nào mà cô nàng này đã thay một bộ đầm màu phấn hồng. Lúc này tôi cũng không biết nói gì với cô nàng này nữa.

Vừa ra khỏi chung cư, hai đại hãn dẫn hai người chúng tôi tới một chiếc xe rồi tự mở cửa bước vào. Thấy hai người chúng tôi đã lên xe một người lái xe rời khỏi khu đô thị và hướng đi của người này lại hướng đến vùng ngoại thành phố H chạy theo đường quốc lộ tiến về thị xã ST, vì con đường này tôi rất quen thuộc.

Lúc này tôi cũng đã biết chuyện gì sẽ sảy ra sắp tới nên không mấy quan tâm.

" Phục Hi! Tiểu Long Nữ khi nào sẽ tới?.

Chuyện này tôi đã mong chờ rất lâu rồi, không biết Tiểu Long Nữ này sẽ như thế nào a, chỉ cần không phải mẫu bạo long là được rồi.

" Tiểu Long Nữ sẽ tới sau sáu giờ nữa.

" Sáu giờ nữa, ừm cũng vừa đủ một ngày.

Nghe được Phục Hi nói vậy tôi cũng không cần phải hỏi thêm điều gì nữa, mà hỏi một chút đồ vật ở thông thiên các nhìn xem có thứ gì có thể đổi hay không.

" Chủ kí muốn chọn loại nào trong thông thiên các, võ kĩ, đan dược, thần binh, thư pháp v.v..

Lúc này tôi niền nhớ tới có mấy loại đan dược đều phụ trợ trong việc tu luyện liền đổi lấy mỗi loại một ít như " Tụ khí đan, Bồi nguyên đan, còn đổi lấy muộn cuốn trâm pháp ".

" Đinh! chúc mừng chủ kí đổi thành công Tụ khí đan, Bội nguyên đan.

" Đinh! chúc mừng chủ kí đổi thành công ngũ hành trâm pháp phải chăng học.

" Học.

" Đinh! chúc mừng chủ kí học được ngũ hành trâm pháp.

Thoải mái a, học được trâm pháp cũng giống phải biết được tất các huyệt vị trên cơ thể con người, đây đúng là một công đôi việc a.

Ngồi trên xe khoảng gần một giờ đồng hồ thì xe lúc này đã dừng lại hẳn, bước ra khỏi xe lúc này đây tôi đang đứng tại một căn biệt thử theo phong cách cổ, xung quanh cũng rất rộng, còn có hoa tươi được trồng và trăm sóc rất tốt nữa.

Tuy tôi cũng đoán được tám chín phần thân phận của hai người đưa chúng tôi đến đây nhưng lại không biết người trong kia là nhân vật nào, dù sao cũng đã đến rồi vao trong thì cũng biết ngay thôi. Một vị đại hãn dẫn tồi vào trong rồi trực tiếp đến một căn phòng nhưng lại không đem theo cô nàng kia, hiển nhiên nhìn biểu hiện của cô nàng này bình tĩnh như vậy có thể nói nơi đây rất quen thộc với nàng như ở nhà vậy.

Đứng trước một căn phòng, vị đại hãn dẫn đừng này nói một câu thật khiến tôi muốn sợ vãi đạn a.

" Báo cáo tư lệnh người đã được dẫn đến.

" Để cậu ấy vào đi.

Từ bên trong vọng ra giọng nói đầy uy nghiêm.

Tư lệnh! con mịa nó không lí nào người bên trong là tổng tư lệnh quân đội thành phố H, vậy thì cũng quá khủng bố đi, cả quốc gia chỉ sợ một cái giậm chân của người này cũng muốn rung chuyển a. Sợ thì cũng không giải quyết được vấn đề gì, là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh được.

Bước vào căn phòng nhìn thì giống như một phòng sách vậy, một lão nhân râu tóc đã bạc trắng nhưng cả cơ thể lại không giống như vậy nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài của lão nhân thì thì không quá bẩy mươi tuổi, khuôn mặt chữ điền trên người chỉ mặc một bộ quần áo bình thường đang đọc tư thứ gì đó.

- Không biết tư lệnh muốn gặp một công dân như tôi là có chuyện gì sao?

- Chàng chai trẻ, cậu cũng không cần phải thăm dò ta, ta mời cậu đến đây chỉ muốn hỏi vài câu mà thôi.

- Chỉ cần là chuyện tôi biết sẽ không giấu ngài một câu.

- Được! ta cũng chỉ có hai câu muốn hỏi cậu. Thứ nhất hai phần tài liệu kia cậu từ đâu mà có, thứ hai chính là tại sao cậu lại biết được địa chỉ của phòng nghiên cứu quân sự.

- Điều thứ nhất đó là bí mật của tôi thứ lỗi không thể trả lời, còn chuyện thứ hai thì rất đơn giản tôi còn là một hách ker, tôi nghĩ tư lệnh hiểu ý tôi muốn nói chứ. Tôi nghĩ tư lệnh ngài nên nói về vấn đề chính được rồi, nếu như ngài chỉ muốn hỏi tôi về hai vấn đề này thì cũng không cần mời tôi đến đây mà có lẽ phải có đội quân dẫn tôi đi rồi mới phải có đúng không tổng tư lệnh.

" Ha..ha".

Nghe được những lời này thật khiến cho Đào Chính Quốc ông phải khâm phục người thiếu niên này mà nở một nụ cười rất sảng khoái.