Xin lỗi em không phải là cô gái ấy.

Bạn học mới

-Minh Nhật mày chịu đi học rồi à, tao tưởng mày nghĩ luôn ấy chứ

-Tao nghỉ lâu quá, sợ mày nhớ tao chết mất

-Ây da, bạn tui đùa được là tốt rồi

-Nào các em trật tự. Lớp ta có học sinh mới

-Ai vậy thầy, là nam hay nữ ạ

-Có đẹp hông thầy

Cả lớp đều nhốn nháo, bàn tán sôi nổi trừ Hạ Vy, Minh Nhật

-Các em trật tự. Em vào đi

Từ ngoài cửa chàng trai với gương mặt thanh tú bước vào

-Em giới thiệu mình đi

-Chào, mình là Đặng Nhật Hoài

-Hết rồi à em

-Dạ, em có thể ngồi ở đó được không ạ "chỉ tay về phía ghế đằng sau Hạ Vy"

-Được, vậy em về chỗ ngồi đi

-Oa sướng quá đi, ghen tị với bả quá

-Hắn ta có gì đâu đẹp chứ, tui đẹp hơn nhiều

-Bớt trèo cao đi nhe ông, té đau lắm

Giờ ra chơi

-Chào cô bé mưa, vẫn nhớ tớ chứ "nở nụ cười tỏa nắng"

-Ukm cậu là học sinh mới, chúng ta có quen biết trước đó sao

-Cậu còn nhớ tớ không, người đem cậu về trong đêm mưa năm đó

-Đêm mưa và nụ cười này... là cậu sao không ngờ lâu như vậy chúng ta còn có thể gặp nhau

-Chàng trai trong bóng đêm năm đó là cậu sao

Hai người nói chuyện cười đùa, thân mật tất cả đều lọt vào tầm mắt ai kia

-Minh Nhật có đồ ăn rồi này

-Không ăn nữa, nuốt không trôi

-Thằng này sao ấy nhỉ, mày không ăn thì tao ăn

Lương đang chuẩn bị ăn thì bắt gặp bóng dáng lùn lùn đáng yêu đang bị người ta đẩy về cuối hàng lấy thức ăn.

-Lâm Tuyết "Lương"

-Ai gọi mình vậy "Tuyết ngó ngang ngó dọc"

-Bên này, bên này

-Gọi tôi à

-Ừ,mau qua đây

Tuyết đi qua đó bất cẩn vấp ngã

-Ê coi chừng

-Không sao chứ

-Ừm không...không sao

-Làm thế nào mà bà đi bộ còn té được, thật ngốc "Lương xoa xoa đầu Tuyết"

-Cảm ơn

-Sao này cẩn thận chút "Lương nhìn lên mâm cơm trống không trên tay Tuyết"

-Chưa ăn cơm à

-Bị người ta đẩy quá chưa lấy được

-Không cần lấy nữa, ở đây có hai mâm lấy một cái đi

-Vậy có được không

-Cứ lấy đi đừng ngại, một mình tôi cũng không ăn hết

-Vậy cảm ơn cậu nhé. Hiện tại có việc gì cần nhờ cứ nói

-Ukm hiện tại chưa có việc cần nhờ. Nhờ bà lo tốt cho bản thân.