[ xuyên không ] đại hoàng tử ! buông ta ra !

chap 8 : quá khứ đau buồn ( 1 )

--------16 năm về trước ---------

Trong một hoàng cung nguy nga , rộng lớn , tiếng hối hả tấp nập của biết bao cung nữ xen lẫn vào với nhau. Bởi lẽ hôm nay là ngày hoàng hậu của họ hạ sinh. Bên trong là tiếng la của hoàng hậu , bên ngoài là vẻ mặt đầy lo lắng của hoàng thượng. Các thái y giỏi được đưa tới đây để giúp hoàng hậu sinh.

Sau 1 canh giờ trôi qua , cuối cùng hoàng hậu cũng hạ sinh. Đó là 1 bé gái. Hoàng thượng nghe tin thì gương mặt chán nản , bỏ đi không vào thăm hoàng hậu 1 lần. Hoàng hậu nhìn đứa con gái của mình buồn thay cho số phận của nó. Hoàng thượng chỉ muốn con trai nối ngôi. Vị hoàng hậu hạ sinh công chúa đều bị ghẻ lạnh , cho vào lãnh cung.

Từ ngày hôm đó hoàng hậu ở trong lãnh cung không còn được ân sủng như trước nữa. Nàng bế đứa con gái trên tay và âu yếm nhìn nó. Nàng không hề muốn đứa con gái duy nhất này phải chịu nhiều khổ sở. Nhưng nó là con gái thì biết làm sao đây.

-Con gái à mẹ xin lỗi. Con sẽ không phải chịu thiệt thòi gì đâu mẹ sẽ bảo vệ con - hoàng hậu nhìn đứa bé tự nói

-Con chưa có tên đúng không ? Vậy từ nay con sẽ tên là Hoàng Anh Vũ - hoàng hậu vẫn tự nhủ

-Sau này con sẽ xinh đẹp , ôn hòa , hiền hậu , lanh lợi , mạnh mẽ , danh lợ song toàn như cái tên của con - nàng nhìn đứa bé đang ngủ mà khẽ cười

-Hoàng hậu - tiếng tên thị vệ cất lời

-Tránh xa con gái ta ra - nàng giật mình lùi lại

-Ai thèm đứa con gái của bà. Ăn đi - tên thị vệ khinh bỉ đưa cơm

-Con gái dậy ăn thôi con - nàng khẽ gọi Anh Vũ dậy

Thời gian cứ trôi qua như vậy cho đến khi Anh Vũ 5 tuổi. Nàng được triệu vào cung cùng Anh Vũ. Lúc bấy giờ nàng chỉ là 1 phi tần nhỏ bé vì hoàng thượng đã sắc phong người khác lên thay thế. Người này chính là mẫu thân của Diệp Tử bây giờ.

Khi nàng đi qua phòng bếp thì thấy hoàng hậu bỏ thuốc độc vào chén của hoàng thượng. Nhưng bây giờ nàng nói cũng chẳng ai tin. Nàng dắt Anh Vũ đi qua đến sảnh chính. Anh Vũ ngây thơ không biết gì mà đi cùng mẫu thân vào đó. Một lúc sau , hoàng hậu mang chén canh có thuốc độc vào cho hoàng thượng.

- Không được uống - nàng hất đổ chén canh khi hoàng thượng sắp uống

-To gan nàng chỉ là 1 phi tần mà dám hất canh của trẫm. Người đâu lôi vào đại lao - hoàng thượng tức giận quát

-Hoàng thượng ta bị oan trong thuốc có độc - nàng la hét

-Lôi nàng ta ra ngoài - hoàng hậu liếc nàng

-Ngươi sẽ gặp báo ứng - nàng căm phẫn nhìn hoàng hậu

-Mẫu thân , mẫu thân - Anh Vũ khóc lóc

Nàng bị giam vào trong đại lao. Nàng thực sự vẫn rất yêu hoàng thượng mặc dù người đã đối xử tệ bạc với nàng. Nàng ôm Anh Vũ vào lòng , âu yếm hôn lên mái tóc đứa con gái thân yêu. Nước mắt lăn dài trên khóe mi , nóng hổi. Tối hôm đó hoàng hậu đến đại lao. Nàng sợ hãi ôm Anh Vũ vào lòng.

-Người đâu tra tấn ả tiện nhân này cho ta - hoàng hậu ra lệnh

-Ả tiện nhân , ngươi sẽ gặp báo ứng - nàng la hét

-Mẫu thân - Anh Vũ hét lên

-Mang cả thứ dơ bẩn này đi cho ta - hoàng hậu chán ghét nhìn Anh Vũ

-Thả Anh Vũ ra - nàng điên loạn gào thét

-Mang cả hai đi tra tấn cho ta. Các người dám làm hỏng chuyện tốt của ta - hoàng hậu tức giận nhìn nàng và Anh Vũ

-Anh Vũ không có tội gì thả nó ra - nàng căm hận nhìn hoàng hậu

-Hai mẹ con nhà ngươi đều là tạp chủng - hoàng hậu âm hiểm nhìn nàng

-Ngươi ... - nàng chưa nói được gì đã bị tra tấn

Nàng bị trói lên và dùng roi gai hơ lửa đánh đập dã man. Anh Vũ bị vứt vào hòm chứa đầy rắn độc. Cô bị rắn độc cắn đến khi ngất đi. Nàng bị đánh ngất rồi bị hất nước vào người. Anh Vũ sau khi bị rắn cắn thì bị ném lên giường gai. Với sức chịu đựng của một đứa trẻ năm tuổi thì không thể nào chịu được nhưng cô lại chịu được.

Cô bị rạch tay , chân. Máu tanh vương vãi trên sàn. Nàng nhìn cô đau lòng không cầm được nước mắt. Sau đó cả hai bị vứt vào một chuồng sói bị bỏ đói. Nàng ôm lấy cô và bị cắn xé. Đúng lúc đó thì hoàng thượng đến. Hoàng hậu vội vàng ném hai mẹ con cô vào nhà lao.

-Hoàng thượng - hoàng hậu vui vẻ hành lễ

-Ở bên luyện dược đang thiếu vật thử nghiệm - hoàng thượng dịu dàng nhìn hoàng hậu

-Người muốn đem 2 người này đi làm vật thử nghiệm - hoàng hậu hỏi

-Đúng vậy nàng có thể cho đi không - hoàng thượng gật đầu

-Được chứ mai thiếp sẽ mang đến cho phòng chế đan - hoàng hậu nhẹ nhàng nói

-Vậy được rồi , nàng nhớ về sớm ở đây lạnh lắm. Diệp Tử đang chờ nàng ở hậu cung - hoàng thượng nhắc nhở

-Thần thiếp tuân lệnh - hoàng hậu khẽ cười

-Đưa hai con tiện tỳ này đến thiên dược cung đi - hoàng hậu ra lệnh

-Vâng - tên vệ sĩ lễ phép

-Ngươi sẽ có báo ứng ngươi sẽ không được yên đâu - nàng la hét trong tuyệt vọng

Hoàng hậu không hề quan tâm , sai người đưa nàng đi. Anh Vũ mệt mỏi không nói được gì. Cả người cô chỉ toàn độc rắn. Thân thể yếu đuối ngã xuống. Cô mệt lắm rồi , cô muốn được nghỉ ngơi. Ngoài kia tiếng la thất thanh , tuyệt vọng của mẫu thân cô làm cô bừng tỉnh. Đúng rồi , cô không được bỏ cuộc , cô còn có mẫu thân làm nguồn sống.

Rồi sẽ tới một ngày cô làm cho những người đã hành hạ , chà đạp mẹ con cô phải quỳ dưới chân tạ lỗi với hai người.