Xuyên nhanh: Ta đi đây!

Chương 2: Vị diện 1 Thanh xuân vườn trường (1)

Anh Đào bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa bên ngoài. Từng tiếng "Cốc cốc" cứ vang lên trong đầu cô làm cô không thể không tỉnh dậy. Cô cố ngồi dậy, xỏ dép đi ra ngoài. Nhờ có hệ thống nhắc nhở, Anh Đào tìm được chìa khóa nhà trên bàn ăn.

-Hình như căn nhà này có chút cũ. Hệ thống, ngươi xem này đâu đâu cũng là bụi như này thì bao giờ mới dọn cho sạch được? - Căn nhà đầy bụi làm cho Anh Đào có chút muốn hắt xì cộng thêm dáng vẻ chật vật, đầu tóc bù xù do đau đớn sau khi vượt không gian càng nhìn càng lôi thôi. Hệ thống không cảm thấy thương xót mà còn mỉa mai Anh Đào:

-Chưa chính thức làm nhiệm vụ mà đã thế này thì mai sau ký chủ chỉ có đường bị hành hạ bởi nam, nữ chính thôi!

Cô không đáp lại S2 chỉ cười ha ha cho qua, được rồi cô là người rộng lượng không thèm chấp một con robot chỉ biết trêu chọc người khác.

Mặc cho bên ngoài tiếng gõ cửa ngày càng dồn dập, Anh Đào vẫn chậm chạp không muốn mở cửa. Hệ thống S2 không muốn nghe tiếng "Cốc cốc" này nữa chỉ đành phải gào thét bắt cô mau chóng mở cửa.

Anh Đào mở cửa ra, bên ngoài là một người phụ nữ trung niên đang tức giận. Bà ấy đã mất kiên nhẫn chỉ tay vào mặt cô gào lên:

-Đã muộn mấy tuần rồi cô muốn bao giờ mới trả tiền nhà? Tôi nể tình cô vẫn còn là học sinh mới để cô chậm tiền nhà vậy mà liên tiếp mấy tuần mà cô vẫn chưa đưa tiền cho tôi. Bây giờ một là cô mau chóng đưa tiền, hai là cuốn gói cút ra khỏi khu trọ của tôi.

Mấy người hàng xóm nghe thấy ầm ĩ như vậy, biết hoàn cảnh của nguyên chủ khó khăn họ tốt bụng khuyên bà chủ nhà cho cô thêm tuần nữa. Nể tình người quen, bà ta không chửi cô nữa tức tối đi về.

Mấy bác hàng xóm thở phào nhẹ nhõm, quay sang nói với Anh Đào:

-Anh Đào à, mấy bác cũng biết bây giờ cháu không có tiền nhưng mà cháu cũng nên cố gắng xoay sở nếu cứ để bà ta suốt ngày đến nhà đòi tiền thế này cũng khổ. Thôi cũng đã muộn, các bác cũng phải đi làm rồi cháu ở nhà nghỉ ngơi chuyện tiền nong để sau rồi tính.

Anh Đào gật đầu, an ủi bảo các bác yên tâm cô vẫn ổn rồi tạm biệt họ đóng cửa lại. Trời ơi, sao số cô khổ thế này!!! Có ai mới xuyên vào vị diện đã bị mắng xối xả, sau đó tiền nhà còn chưa có mọi người muốn cô phải làm như thế nào?

Anh Đào gục ngã, chống tay xuống đất bắt đầu kể khổ với hệ thống. Hệ thống nghe cô than mà nhức hết cả đầu nếu nó có thể mọc ra hai cái tay để bịt miệng cô lại thì hay biết mấy!

Hệ thống tức giận hét lên:

-Ký chủ 132 cô có dừng lại ngay không? Tôi nghe cô nói mà đau hết cả đầu. Trước khi xuyên vào tôi đã bảo rồi nhiệm vụ không có dễ đâu, đây mới là một khó khăn nhỏ của vị diện này thôi!

-Nhỏ á? Nhỏ luôn á? Thử hỏi xem tự nhiên bị một món nợ của người khác đập vào mình xem ngươi có tức không?- Anh Đào không phục quyết đấu tranh tới cùng.

-Đương nhiên là nhỏ, sau khi tiếp thu cốt truyện ký chủ mới biết số tiền thuê nhà với cái khó khăn này nhỏ tới mức nào!!!

Anh Đào nghe thấy hệ thống nói vậy liền bắt đầu run sợ, lắp bắp bảo hệ thống truyền cốt truyện cho cô. Chỉ với một vài thao tác nhỏ hệ thống S2 nhanh chóng truyền cốt truyện thành công.

Bộ truyện Anh Đào xuyên vào lấy chủ đề "Thanh xuân vườn trường" nói về quá trình tình yêu học đường của nam chính Nam Phong và nữ chính Nhật An. Chủ đề này thì có gì để độc giả không hài lòng? Đúng là cái chủ đề rất bình thường nhưng mà cốt truyện lại không hề bình thường một chút nào!

Nữ chính Nhật An là một học bá, con nhà giàu, xinh đẹp bao người mến mộ theo đúng hình tượng hoàn hảo của một truyện thanh xuân. Nam Phong là con nhà giàu số 1 của thành phố S, trong tay nắm trùm bang hắc đạo nổi tiếng, IQ ngất trời, EQ thấp thảm hại ừ chính xác là đặc điểm của nam chính truyện teen.

Đáng lẽ hai người sẽ là một đường thẳng song song nhưng vì một ngày Nhật An không để ý đâm sầm vào Nam Phong, nữ chính không thèm xin lỗi mà còn mắng nam chính. Nam chính bất ngờ vì đây là người đầu tiên dám đối xử thế với mình ngay lập tức nói lên câu nói huyền thoại: "Cô gái này thật thú vị!"

Sau đó là hành trình theo đuổi nữ chính nhưng vì EQ nam chính quá thấp kém dẫn tới hai người liên tục giận dỗi nhau. Nữ chính bực tức đòi chia tay sau đó hai người lại quay lại, sự việc cứ lặp đi lặp lại liên tục.

Mấu chốt vấn đề làm độc giả bực tức là mỗi lần cặp chính dỗi nhau thì nữ chính lại bắt đầu chạy theo nam phụ đáng thương tội nghiệp Minh Tuấn. Minh Tuấn là trùm trường vốn không có quan hệ, tình cảm hay quen biết nữ chính phiền phức này nhưng do chỉ có anh là người phù hợp để nam chính ghen vì vậy cô ta sống chết theo Minh Tuấn. Nam chính biết được chuyện thì dồn ép nam phụ đến cùng, tổ chức một cuộc chiến đấu với bang của nam phụ. Đáng lẽ nam phụ thắng nhưng nữ chính lại lén đâm một nhát dao, sau cuộc chiến nam phụ chết còn nam chính lấy được tài nguyên của Minh Tuấn ngày càng mạnh.

Nữ chính biết nam phụ chết thì giả vờ đau lòng, cố tình đến thăm mộ của Minh Tuấn đứng trước mộ tỏ ra mình vô tội. Không ngờ lại thêm 1 lần nữa nhờ có cô ta nam chính kéo người đến giết cả gia đình Minh Tuấn.

Kết truyện nữ chính bạch liên hoa cùng nam chính IQ được giới thiệu là cao nhưng suốt truyện thì thấp thảm hại, hạnh phúc ở bên nhau mãi mãi về sau.

Độc giả không chấp nhận nổi cốt truyện dở hơi này, họ nổ ra một cuộc tranh cãi nhằm đòi lại công bằng cho nam phụ Minh Tuấn, để nữ chính và nam chính chịu đựng những gì nam phụ phải trải qua. Vì lòng thương dành cho Minh Tuấn quá mạnh mẽ dẫn đến việc Anh Đào phải xuyên vào giải cứu nam phụ.

Nguyên chủ tên là Tô Anh Đào mẹ mất sớm, bố bỏ nguyên chủ theo người phụ nữ khác. Từ nhỏ Tô Anh Đào đã phải tự mình mưu sinh, dựa vào tình thương của người khác để sống sót. Lên 5 cô được một người phụ nữ 60 tuổi nhận nuôi. Bà lão là một người tốt bụng, không ngại khó khăn mà cưu mang Tô Anh Đào vì không có con cháu cho nên bà rất yêu thương nguyên chủ.

Tuy nhiên cách đây 1 năm bà lão bị bệnh mất sớm để lại một số tiền nhỏ để nguyên chủ sống nhưng tiền ma chay cho bà tốn một khoản tiền lớn chỉ thừa lại 1 xíu đến nay cũng đã cạn kiệt. Nguyên chủ muốn đi làm kiếm tiền nhưng do vẫn trong độ tuổi học sinh không có ai dám nhận cô cả vì vậy đến giờ Tô Anh Đào chưa trả được tiền thuê nhà. Về sau thì cô đi làm gia sư mới kiếm được số tiền nhỏ. Tô Anh Đào cũng là một nạn nhân của nữ chính. Một lần khi học thể dục nữ chính bị mất đồng hồ mà lớp cô toàn người giàu duy nhất cô là người nghèo nên bị rơi vào diện tình nghi. Nữ chính đổ tội cho nguyên chủ ăn trộm đồng hồ của mình, náo loạn lên 1 trận làm nguyên chủ mất suất học bổng bị bạn bè xa lánh nhưng nguyên chủ tuyệt đối không lấy đồng hồ của cô ta. Nam chính thấy nữ chính khóc, lập tức gọi người bắt nạt nguyên chủ, hành hạ nguyên chủ làm nguyên chủ sống không bằng chết. Không chịu nổi nguyên chủ đã tử tự.

Minh Tuấn nhiều lần ra bảo vệ Tô Anh Đào vì vậy đã trở thành cặp đôi được yêu thích của độc giả nhưng giữa hai người chưa có tình cảm, bạn bè cũng chưa tới vì vậy mong muốn độc giả là để nam phụ yêu nữ phụ.

Nhiệm vụ của cô là giúp nam phụ trả thù nam, nữ chính và công lược nam phụ.

Anh Đào xem xong cốt truyện cũng như độc giả, tức giận đập bàn. Nam phụ đã làm gì sai mà bị đối xử tệ như vậy? Còn nguyên chủ nữa cô ấy còn chưa đủ đáng thương hay sao mà mấy người lại bắt nạt cô ấy? Cặp chính này chắc chắn có vấn đề về thần kinh đây mà!!!

Nghĩ tới tương lai mình phải trải qua những chuyện như thế này Anh Đào muốn khóc. Suy nghĩ một hồi cô quyết định bỏ lại vị diện này để đi bụi.

-Hệ thống S2, nhà ngươi ở đây vui vẻ, bổn cô nương ta đi đây!-Anh Đào tay cầm con dao kề lên cổ, nói tạm biệt với hệ thống S2.

Tiếng ha ha máy móc vang lên trong đầu cô:

-Ký chủ cứ thích làm liều thế nhỉ? Ký chủ cứ việc tự tử đi cô sẽ hồi sinh nhanh mà thôi!

-Hồi sinh? Có nghĩa ta bất tử hả?- Anh Đào phấn khích.

-Không. Nếu ký chủ tự tử thì sẽ hồi sinh còn nếu người khác giết cô thì cô sẽ chết.

Đúng là chả có tích sự gì!

Hệ thống S2 lạnh lùng đâm một nhát dao vào tinh thần cô: -Ký chủ lo tìm cách kiếm tiền trả tiền nhà đi đừng ở đó mà than vãn.

Nhát dao này đâm thẳng vào tim cô làm Anh Đào đau khổ muốn khóc. Giờ biết đi đâu mà kiếm tiền đây? Sao số cô khổ thế này?